Những binh lính kia sau khi thu xếp cho Vương gia ổn thỏa, cùng nhìn Uy Thất Thất cười hi hi ha ha, kẻ huých người đẩy vội lui ra ngoài, vừa thấy cái bộ dáng đó liền biết ngay bọn họ đương suy nghĩ gì, đêm động phòng hoa chúc ư? Cũng may đây là đại hôn của Vương gia, nên chắc không có ai dám náo loạn.
Bọn nam nhân trong doanh trại thật đáng ghét, từ sau khi biết Thất tướng quân là nữ nhân, luôn cảm thấy bọn họ cười nhạo sau lưng cô, chờ lúc có cơ hội, Uy Thất Thất muốn giáo huấn từng người một.
"Thất Thất, Thất Thất!" Lưu Trọng Thiên mơ hồ gọi tên Uy Thất Thất, Uy Thất Thất sợ run bắn lên, cẩn thận dè dặt lê bước chầm chậm, nghển cổ nhìn, phát hiện Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên nằm trên giường không nhúc nhích, hình như đã say bất tỉnh nhân sự rồi, mới mạnh dạn đi tới.
Uống nhiều rồi! Tốt quá đi! Thất Thất đắc ý hả hê đi tới trước mặt Lưu Trọng Thiên, chắp hai tay sau lưng, quở trách chàng "Ha ha, rượu mạnh, tôi cho rằng chỉ có tôi uống mới say xỉn, không ngờ Lưu Trọng Thiên ngài cũng chẳng khá hơn!" Truyện được copy tại truyentop.net
"Ai nói với cô ta uống say hả, tên tiểu tử kia!" Lưu Trọng Thiên đột nhiên mở choàng mắt ra, vẻ mặt giễu cợt, kéo Thất Thất đến trước người.
"Ngài, ngài làm sao vậy?" Thất Thất chỉ ra phía ngoài đại bản doanh, rồi lại liếc nhìn Lưu Trọng Thiên, lẽ nào chàng ta giả say?
"Phiền phức, tới đây, hầu hạ bổn vương, cởi y phục ra giúp bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gianh-hong-nhan-dai-han-nu-tuong-quan-dau-tri-cung-tam-vuong-gia/1404421/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.