"Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?” Vương Quân Long trầm giọng nói.
"Không có chuyện gì, tôi đi trước đây”, Diệp Phàm nói.
Anh lại nhìn về phía Lục Tĩnh Tiêu và nói: "Cô lựa thời gian đi nhé, tôi muốn gặp Khổng Bằng sớm một chút”.
Diệp Phàm không muốn để đêm dài lắm mộng, anh nhất định phải dằn mặt Khổng Ngọc Bình sớm nhất có thế. Dám nhăm nhe cướp vợ anh thì nhất định phải bị trừng phạt.
Dứt lời, Diệp Phàm nhanh chóng rời khỏi đó. Sau khi khởi động ô tô, anh lái tới núi Bắc Manh, khắp người tản ra hơi lạnh.
Núi Bắc Manh nằm ở vùng ngoại ô thành phố Cảng, là một công viên xanh rất đẹp. Núi Bắc Manh không cao, chỉ khoảng năm, sáu trăm mét mà thôi.
Thế nhưng cây cối um tùm ở đó thì lại ngập tràn nguồn ô xy tự nhiên.
Diệp Phàm ngẫm nghĩ rồi lấy điện thoại ra gọi một cuộc diện thoại.
Trong một căn biệt thự xa hoa ở thành phố Cảng, Hoắc Thanh Thanh đang ngâm mình trong bồn tắm đầy xà phòng. Chuông điện thoại vang lên, thấy là Diệp Phàm gọi tới, cô ta vội vàng ấn nút bắt máy.
“Cô Hoắc, tôi là Diệp Phàm, cô có thể giúp tôi một chuyện được không?", Diệp Phàm trầm giọng nói.
Ở bên kia, trên mặt Hoắc Thanh Thanh chỉ toàn sự hưng phấn, bởi vì cô ta không ngờ là Diệp Phàm lại nhờ vả mình.
Cô ta đứng bật dậy, thân thể quyến rũ lộ sạch trong không khí, nếu có đàn ông ở đây thì chắc chắn là sẽ chảy máu mũi.
Sau khi tắt máy, Hoắc Thanh Thanh gọi điện thoại cho Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gia-toc/1750423/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.