Tiếng quát giận dữ từ xa truyền tới, Lưu Tú Cầm sợ đến tay run run, lúc cái tát giáng xuống mặt Hàn Tuyết, chính bà ta cũng cạn kiệt sức lực.
Nhưng đây cũng đủ để Diệp Phàm, chính là người vừa quát lên nổi giận.
Anh dùng bữa cùng Lý Thế Hằng xong, chính vào lúc vừa bước ra cổng thì nghe thấy tiếng nói giận dữ của Hàn Tuyết.
Quay đầu lại thấy ngay cảnh Lưu Tú Cầm giơ tay tát Hàn Tuyết.
“Diệp Phàm?"
“Sao anh lại xuất hiện ở đây?" Hàn Tuyết quay đầu lại, cô không ngờ lại là anh.
Diệp Phàm: "Chuyện này để sau nói đi!"
Lưu Tú Cầm nhìn thấy Diệp Phàm, cơn tức càng bùng phát, còn giận giữ hơn cả hồi nãy, có thể nói là nổi điên rồi.
“Đồ súc sinh, cậu dám chặt tay tôi, xem tôi đánh chết cậu..”, Lưu Tú Cầm gào lên một tiếng, giương tay lên định đánh Diệp Phàm.
"Bộp”
Diệp Phàm giữ được tay Lưu Tú Cầm, không để bà ta đánh xuống, rồi hất mạnh sang một bên.
Anh vùng tay định đánh trả lại thì Hàn Tuyết đã níu tay anh ngăn lại.
"Diệp Phàm, thôi bỏ đi, Hàn Tuyết bộ dạng mệt mỏi, giữa chốn đông người như thế này, cô cũng không ngờ rằng Lưu Tú Cầm lại động tay đánh người.
Loading...
Nếu cái tát này vẫn chưa giáng xuống, thôi thì bỏ đi, giả sử chuyện con rể đánh mẹ vợ truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của Diệp Phàm.
Còn về Lưu Tú Cầm, cô đã hoàn toàn từ bỏ rồi, đợi lo xong việc đợt này, cô sẽ chuyển ra ngoài sống riêng với Diệp Phàm.
Mắt không thấy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gia-toc/1750409/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.