Lời của Diệp Phàm tựa như cây búa đánh mạnh vào lòng Hàn Tuyết, làm dậy nên những đợt sóng dữ dội.
Diệp Phàm muốn giúp cô nắm quyền toàn bộ nhà họ Hàn, câu nói này thật mạnh mẽ.
Đôi mắt Hàn Tuyết ngấn nước, cô nghẹn ngào nói: "Nhà họ Hàn sỉ nhục anh, bố mẹ tôi sỉ nhục anh, tất cả mọi người đều đối đầu với anh, tại sao anh vẫn đối xử tốt với tôi như vậy."
Diệp Phàm cười nhẹ nhàng, đưa tay kéo Hàn Tuyết vào trong lòng, ánh mắt anh nhìn cô đầy dịu dàng: "Bởi vì em là vợ của anh mà…”
Rầm!
Cánh cửa phòng hội nghị đột nhiên bị mở bật ra, Hàn Tuyết giống như một chú thỏ giật mình, vội vàng đẩy Diệp Phàm ra.
Nhưng khi nhìn thấy nguời bước vào là Vu Hân Tuệ, Hàn Tuyết mới vỗ vỗ ngực, nhẹ nhàng thở phào.
Nếu như là người khác thì cô sẽ ngại chết mất.
Vu Hân Tuệ tròn mắt nói: "Ai da, không quấy rầy chuyện vui của hai người chứ..”
Hàn Tuyết đỏ mặt mắng: "Phi, chuyện vui gì chứ, đừng nghĩ linh tinh..”
"Anh xuống dưới đợi em”, Diệp Phàm nói xong liền đi ra ngoài.
Hiện tại Hàn Tuyết đã không còn kháng cự khi anh ôm cô nữa, đây là dấu hiệu tốt, nhưng có người khác ở đây thì cô vẫn ngại ngùng như trước.
Cách mạng vẫn chưa thành công, cần phải nỗ lực thêm nữa thôi!
Loading...
Chiều tối, Diệp Phàm lái xe đưa Hàn Tuyết trở về nhà.
Xe vừa dừng lại, hai người còn chưa kịp xuống thì đã có ba người vây quanh chiếc xe.
Đó là bác hai của Hàn Tuyết, Lưu Thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gia-toc/1750354/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.