Quán chủ Hoàng vội vàng chạy tới chỗ Vân Sơn, lấy thuốc giảm đau và giải ứ máu ra đút vào mồm cậu ta.
Ông ta đứng dậy nhìn Diệp Phàm và nghiêm giọng nói: "Cậu...Xuống tay cũng nặng quá rồi đấy, học trò của tôi chẳng qua chỉ trao đổi chiêu thức một chút với cậu, vậy mà cậu suýt chút nữa là lấy mạng của nó!"
"Ha ha, Ưng Trảo Công, nếu như tôi không ra tay thì cổ của tôi cũng kia đâu không chừng", Diệp Phàm cười lạnh nói.
Ưng Trảo Công quá ghê gớm, chỉ cần chạm tới đâu thì sẽ đánh thương chỗ đó, mà Vân Sơn lại tấn công trực tiếp vào cổ anh, anh chẳng có lý do gì mà không thẳng tay đánh lại.
Lúc này Lý Thế Hằng mặt đầy hối hận, có thể nhìn ra ban nãy Diệp Phàm tấn công bọn họ đã là nương tay lắm rồi.
Nếu không, ông ta còn có thể đứng dậy mà nói chuyện hay không là cả một vấn đề.
Nhưng mà Diệp Phàm làm Vân Sơn bị thương có nghĩa là hoàn toàn cắt đứt quan hệ với quán chủ Hoàng rồi.
"Hừ, cậu quá kiêu ngạo rồi, hôm nay tôi sẽ thay thâỳ của cậu dạy cho cậu một bài học", quán chủ Hoàng hét lên một tiếng, phóng lên trong tức khắc, ông ta cũng sử dụng Ưng Trảo Công, giơ vuốt về phía Diệp Phàm.
Ông ta đã biết, võ công mà Diệp Phàm sử dụng là Băng Quyền, ông ta không tin một người trẻ tuổi như anh lại không có thầy dạy, điều đó là không thể nào.
Diệp Phàm cũng lạnh mặt, muốn thay thâỳ dạy dỗ lại anh, ông ta đủ tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gia-toc/1750346/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.