Chương trước
Chương sau
La cà khắp nơi với Minho-onii đến tận 7h mới được về phòng,bụng thì đói meo,vừa vào phòng kí túc xá,một mùi thơm ơi là thơm (mùi đồ ăn) đập thẳng vào mũi tôi.Đi vào gian phòng ăn(bếp và chỗ ăn cùng một phòng),lần này đập vào mắt tôi là hình ảnh một người con trai đeo tạp đề và nấu ăn...1s..2s..3s..

-Cô nhìn thế đủ chưa?-Takashi nói,đổ thức ăn ra đĩa rồi đặt lên bàn.

Hijiri hơi ấp úng trước câu nói của tên đó,định thần lại,Hijiri hơi lo lắng hỏi:

-Hijiri biết là Hijiri không có quyền được đòi hỏi,nhưng anh Takashi có thể cho chị của Hijiri ở đây được không?

Tên đó ngẩng đầu lên,nheo mắt lại nhìn Hijirii :

-Ở đây? 3người? 2 gái 1 trai?

Hijirii gật đầu,nhanh chóng nói thêm:

-Chị ấy sẽ ở cùng phòng với Hijiri và sẽ không làm phiền anh Takashi nên anh Takashi cho chị ấy ở đây nữa được không?-Hijirii hỏi kèm theo một khuôn mặt cún con đến nỗi ai nhìn vào cũng không thể không xiêu lòng.Bình thường những khuôn mặt kiểu đấy đều không có tác dụng với Takashi,nhưng không hiểu sao khi đứng trước người con gái này thì anh lại rất dễ mềm lòng và có cảm giác thân quen .Tên đó nhìn Hijiri một hồi,thở dài ngán ngẩm rồi nói:

-Tùy cô,nhưng đừng có làm gì dính dáng đến tôi là được.

-Cảm ơn anh Takashi nhiều lắm - Tôi mừng rỡ thốt lên,rồi chạy ra phòng khách,kết ấn chú rồi đặt tay xuống sàn,hô to "Giải thoát".Trên sàn,từ tay tôi hiện ra một vòng tròn ma pháp (vòng tròn ma pháp mà Sakura-mẹ của Takashi đã vẽ khi phong ấn Yusuru vào Hijiri).Takashi từ phòng ăn bước ra,ngạc nhiên nhìn Hijiri khi thấy cảnh tượng này - vòng tròn ấy phát sáng,từ vòng tròn hiện ra 1 cô gái giống y chang Hijiri với mái tóc màu cam đỏ,đôi mắt màu tím y như mắt của Hijiri .(sau khi bị phong ấn vào Hijiri,màu tóc và màu mắt của Yusuru cũng thay đổi,chỉ khi nào tức giận đến nỗi mất kiểm soát thì màu tóc và mắt mới trở lại bình thường ).Vài giây sau khi Yusuru xuất hiện,vòng tròn ma thuật biến mất,cô chạy lại phía Hijiri,lắc lắc tay Hijiri rồi nói:

-Sao đến bây giờ em mới cho chị xuất hiện,có biết là chị đói lắm không hả?chị đói đến nỗi mốc meo mốc méo đến nơi rồi nè........-Yusuru nói một hồi,còn Hijiri thì chỉ cười thay cho lời nói.Nhìn hai người này một lúc,Takashi mới nhớ là phải ăn cơm,lạnh lùng nói một câu trống không rồi đi thẳng vào phòng ăn :

-Ăn cơm!

Nghe thấy tiếng ,Yusuru thôi không nói nữa,nhìn Hijiri và hỏi:

-Ai vậy Hijiri?

-À,đây là chủ phòng,tên anh ấy là Takashi,là bạn của Minho-nii.

-Ồ.vậy à,thôi được rồi,vào ăn thôi Hijiri.- Nói xong Yusuru kéo tay hijiri vào ăn.Ăn xong,không ai nói với ai lời nào,dọn dẹp đũa bát xong,phòng ai người nấy đi.Và thế là Ai nấy đều đi ngủ với một tâm trạng khác nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.