Lan Ninh làm tất cả là ba món mặn một món canh, sau khi cô bưng thức ăn lên bàn, Ngôn Nho Ngữ vẫn không có phản ứng gì.
Cô liếc nhìn về phía sofa, bên kia ai đó vẫn im hơi lặng tiếng. Cô hơi chau mày bước tới, lúc đi qua cô mới nhận ra, Ngôn Nho Ngữ đang nằm ngủ trên sofa tựbao giờ.
Vài sợi tóc mềm mại sượt qua rủ xuống trán, che chút ánh mắt, dưới lớp lông mi dày còn có hai cái bọng mắt hơi nhợt.
Mặc dù cùng là một người, nhưng Ngôn Nho Ngữ đang ngủ tuyệt đối đẹp hơn gấp trăm ngàn lần Ngôn Nho Ngữ tỉnh táo.
Anh ấy sẽkhông chế nhạo bạn lại càng không trêu ngươi bạn, khi ngủ anh trầm lặngnhư một bức họa, mà trong tranh chính là một hoàng tử đang say ngủ.
Lan Ninh ngồi bên cạnh ngắm anh mấy phút, rồi vươn tay vỗ hai cái lên vai anh: “Này.”
Cô gọi anh một tiếng, giọng nói chưa từng dịu dàng đến vậy.
Ngôn Nho Ngữ vốn ngủ không say, nên cô vừa gọi như vậy anh liền từ từ tỉnh lại. Mimắt hơi động, anh mở mắt ra nhìn Lan Ninh đang ngồi trước mặt mình.
Dường như là vì vừa mới tỉnh ngủ nên con mắt có chút mơ màng, anh lại nhìn Lan Ninhvới ánh mắt đó, khiến cô có chút bối rối trong lòng: “Nấu cơm xong rồi.”
“Ừm…” Ngôn Nho Ngữ đáp nhẹ một tiếng, lúc anh mới ngủ dậy giọng nói lại càng khàn khàn quyến rũ hơn cả lúc bình thường.
“Ăn cơm thôi.” Sau khi ném lại câu này Lan Ninh nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-ban-thao/2289886/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.