Buổi tốitrước khi ngủ, Lan Ninh lên mạng tải vài video tập dãn cơ, sau khi thựchành lại một lượt, mới thoải mái tinh thần mà đi ngủ.
Ngày hôm sau thời gian đi làm vẫn như vậy, công ty bắt đầu làm việc từ chín giờsáng, tám giờ bốn mươi phút Lan Ninh tới công ty, không sớm nhưng cũngkhông tính là muộn.
Bình Quả đang ngồi ở bàn của mình gặm bánh mì, thấy Lan Ninh vừa đến, liền thuận tay đưa cho cô một cái.
“Không cần,tôi đã ăn sáng ở mấy quán gần công ty, no lắm rồi.” Lan Ninh nói tiếngcám ơn với cô nàng, rồi kéo ghế ra mà ngồi xuống.
“Ờ.”
Bình Quả thu tay về tiếp tục gặm bánh mì, một đồng nghiệp nam ngồi bàn đối diện trêu chọc cô nàng: “Cô có biết tại sao cô béo như vậy không? Bởi vì người ta ăn no rồi sẽ không ăn nữa”.
Bình Quả chớp chớp mắt, ngẩng đầu lên nhìn anh ta: “Nhưng tôi đã ăn no đâu.”
Đồng nghiệp nam: “…”
Lan Ninhngồi bên cạnh nở nụ cười, bắt đầu khởi động Computer. Bình Quả trongmiệng vẫn ngậm bánh mì, nhồm nhoàm mà hỏi cô: “Đúng rồi, hôm qua cậu cógặp thầy Hạnh Tâm không?”
“Gặp thì cógặp, nhưng anh ta đúng là hoàn toàn không có tinh thần hợp tác nộp bảnthảo.” Biên tập cũng đã tìm tới tận nhà, anh ta còn có thể quanh co trốn nộp bài, đúng là mặt dày không ai bằng.
Bình Quả vỗ vai cô, an ủi: “Dần dần rồi sẽ quen.”.
Lan Ninh: “…”
Sau khi khởi động máy tính, chuyện đầu tiên cô làm là đăng nhập chim cánh cụt QQ,gửi một tin nhắn cho thầy Hạnh Tâm: “Thầy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-ban-thao/122722/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.