Hôm ấy Châu Ngang ngồi ở vị trí gần cửa sổ trong lớp, giáo viên đã giảng xong mẹo của bài luyện tập hôm nay, mọi người đều đang tự do liên hệ.
Luyện tập đã lâu cũng khó tránh cảm thấy mệt mỏi, Châu Ngang ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời xanh, ánh nắng chói lọi, nhiệt độ bên ngoài rất cao.
Bỗng nhiên có một cô gái dừng ngoài cửa sổ.
“Bên này là phòng guitar rồi.”
Giáo viên tài vụ nói với cô gái.
Còn một người nữa, chắc là người nhà của cô gái.
Gương mặt bị phơi nắng đỏ au bỗng nhiên dựa gần cửa sổ, hai tay cô chống trước trán, nhìn vào bên trong.
Gương mặt tròn tròn, mềm mại non nớt.
Đáng yêu quá.
Thật ra đây mới là lần đầu tiên họ gặp nhau, chỉ là cô quên mất rồi, hoặc là hoàn toàn không nhìn thấy cậu.
Cũng chẳng trách cô vẫn luôn nhắc mãi, “Châu Ngang, mình chỉ thiếu một chút, một chút xíu xiu thôi là có thể làm một tay chơi guitar giỏi như cậu rồi.”
Đúng thế, chỉ thiếu mỗi chút xíu nữa thôi, hai người họ có thể trở thành bạn bè sớm hơn, cùng ngồi trên chuyến xe bus sớm hơn.
Đấy là năm lớp 8.
Lớp 9 năm đó, cậu đạp chiếc xe đạp leo núi màu đen trở về quê, trên đường đầy hoa cải dầu.
Mùi của hoa cải dầu chẳng thơm chút nào, nhưng vẫn hấp dẫn rất nhiều ong đến.
Đương nhiên cũng hấp dẫn cả cô.
Trên đường đang rẽ vào góc, hai chiếc xe đi qua nhau, cậu nhìn thấy cô trong kẽ hở của cửa sổ.
Mắt to, long lanh.
Thời khắc đó dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-voi-chau-ngang/976164/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.