Lúc học lớp thể dục, Lý Mạch nhìn thấy cây sung mà trường trồng đã ra quả rồi, xanh mơn mởn, hái một quả một lúc sau sẽ có mủ trào ra, rất dính.
Tuần này Lý Mạch mang theo vài quả đào từ nhà lên, ngọt cực kỳ. Khi chia cho các bạn cùng lớp ăn, mọi người đều hỏi Lý Mạch đào bán thế nào, tuần sau mang lên.
Xuân đào tự mọc rồi nứt ra, giòn giòn, không chua chát chút nào. Quả cũng lớn, ngửi cũng ngọt ngào cực kỳ.
Giờ nghỉ ngơi, cô và Trình Hân Ý cùng nhau đi nhìn cây sung, Trình Hân Ý nói nhà cô ấy cũng có cây sung, đợi chín rồi sẽ mang đến một ít quả sung nhà cô ấy cho Lý Mạch, cũng ngọt lắm.
Bởi vì học mỹ thuật, cô quyết định thi đại học nghệ thuật. Trình Hân Ý không biết.
Cô chưa từng nói với bất kỳ ai chuyện này.
Bởi vì cũng không biết mở lời thế nào. Xung quanh cũng có rất nhiều người đi theo hướng nghệ thuật, mọi người cũng đều có chừng mấy người muốn rời đi rồi.
Có vẻ như tuần này trôi qua rất nhanh.
Trình Hân Ý nói rất nhiều lần rằng “lần sau sẽ thế nào, thế nào” đều trở thành chuyện mà rất lâu về sau mới làm được.
Sắp đến ngày chia tay rồi.
Lý Mạch chỉ nhớ rằng hôm ấy cô đi thu dọn giường, chỉ có lớp 10 thi xong được nghỉ, lớp 11 bọn họ được nghỉ đều là nghỉ cuối tuần, không thể dọn dẹp chăn đệm.
Trình Hân Ý hỏi cô, “cậu cũng đi à?”
“Ừ, mình phải đi tập huấn.”
“Được rồi.”
Lý Mạch cảm thấy sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-voi-chau-ngang/236495/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.