Vào học phải tổ chức buổi khen thưởng, thi cuối kỳ có tiền thưởng, giải nhất một ngàn tệ, giải nhì năm trăm tệ, giải ba một trăm tệ.
Phải nói là cả quá trình cực kỳ nhạt nhẽo. Có giáo viên còn bảo học sinh trong lớp cầm theo cuốn vở có kiến thức, hoặc là thơ cổ để đọc.
Lý Mạch chính là một người trong số đó.
Trong tay cầm cuốn 《Thơ văn cổ học sinh cấp ba cần học》.
Nghe diễn văn của hiệu trưởng, sau đó còn có trưởng ban giáo dục, sau đó nữa còn có cả giáo viên ưu tú.
Cuối cùng cũng đến lúc trao giải thưởng.
Phần trao giải này cũng khá thu hút mọi người.
Giấy khen bắt đầu được phát từ phần thưởng ưu tú đến giải ba, lần lượt như thế.
Lý Mạch đang chú ý đến Dương Tĩnh trong kí túc xá nhận được giải ba, thế nên vẫn luôn nhìn lên bục, chú ý đến tình hình.
Ký túc của cô có người của A10, ở lộn xộn, vì con gái ở lớp A10 nhiều cho nên thừa ra mấy bạn, các cô vì thế mà ở chung với nhau.
Duyên phận kỳ diệu như vậy đó.
Lúc đọc đến tên Dương Tĩnh, Lý Mạch và Trình Hân Ý đều vỗ tay nhiệt liệt, nhận lấy một vài ánh mắt nghi ngờ của các bạn học.
Hỏi hai cậu quen à, kết quả là hai cô nhóc còn kiêu ngạo đồng thanh nói, đúng thế.
Đến lúc trao giải nhất, âm thanh microphone truyền đến.
“Chu Ngang lớp 10A1.”
Đồng phục mùa đông của trường thành phố Nhất Trung là loại áo chắn gió bằng bông màu đỏ, tay áo và vạt áo còn có màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-voi-chau-ngang/236484/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.