Hôm sau.
Ảnh mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua tấm kính chiếu vào, trên một cái giường đôi kingsize, cô gái năm ngủ say sưa ngọt ngào, lụa chăn màu trắng như tuyết tuột xuống, lộ ra đường cong quyến rũ nửa người trên, da thịt trắng nõn như tuyết đầu mùa lấm tấm đỏ, người hiểu chuyện nhìn sơ cũng biết cô gái tối hôm qua trải qua cái gì.
Nằm trên giường, Lưu Yến Thanh trở mình, thân dưới truyền tới cảm giác khó chịu cùng hơi đau đớn khiến cô mở to hai mắt.
Đây là. . . ?
Nhìn trần nhà trắng xóa, đèn treo thủy tinh màu tím nhạt, còn có tấm chăn màu trang đắp trên người, cô chớp chớp mắt, đột nhiên liên nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua.
Những động tác xấu hổ kia, hơi thở của đàn ông còn có tiếng gầm của hắn cùng tiếng rên của cô, mồ hội của hắn cùng dòng lệ của cô.
Lưu Yến Thanh lập tức ngồi dậy, vết hôn trên người rõ ràng in trên làn da trắng nõn nhắc nhở cô chuyện xảy ra tối hôm qua căn bản không phải là giấc mộng
Trong không khí còn lưu lại khí tức mập mờ, mà người vốn ở bên cạnh đã không còn ở đây, chiếc gối lạnh như băng nhắc nhở cô, Lâm Thành Thông đã rời đi rất lâu rồi.
Việc phát sinh tối hôm qua giống như một cuộn phim điện ảnh từng cảnh từng cảnh hiện ra trong đầu cô, Lưu Yến Thanh hai tay nắm chặt góc chăn, mu bàn tay nổi gân xanh.
Lâm Thành Thông Cô trong mắt tóe ra một tia giận dữ, mãnh liệt mà sâu sắc. Nghĩ đến cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-tan-troi-cao/1730289/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.