Kiêu hãnh như anh, ngạo mạn như anh, lại buông lỏng cổ tay Bạch Nguyệt, xoay người, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt cô.
Bạch Nguyệt đóng cửa lại.
Thế giới trở nên yên tĩnh.
Cô đã đạt được ý nguyện rồi,
Chỉ là, trong lòng, mất mát, đau buồn, tiếc nuối ùn ùn kéo, là tại vì sao…
Bữa trưa Bạch Nguyệt không đi ăn, đơn giản là không muốn đi, dường như không muốn gặp Cố Lăng Kiệt, tránh cho chịu không nổi.
Cô úp mì, ăn một miếng.
Mì quá cứng, dạ dày không thoải mái, muốn ra ngoài mua ít hoa quả.
Mở cửa, Lãnh Thu Tôn đang ở ngoài cửa phòng cô, dáng vẻ đang định gõ cửa.
“Sao vậy?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Bọn họ bắt được Vương Đông Nhi rồi, đưa cả nhân chứng của cô ta về nữa, một người là cộng sự của cô ta, một người là nhân viên quay phim, tôi nghi ngờ bọn họ từng khớp khẩu cung với nhau, hoàn toàn thống nhất, đều nói lúc vụ án xảy ra thì đang quay phim.” Lãnh Thu Tôn ngưng trọng nói.
“Quay phim ở đâu?” Bạch Nguyệt hỏi.
“”Lát nữa tôi sẽ gửi đến máy tính cho cô, chiều nay 2 giờ đi cục cảnh sát thẩm vấn Vương Đông Nhi, cô xem một chút, có khả năng có lỗ hổng nào có thể đột phá phòng tuyến tâm lí của Vương Đông Nhi hay không?”
“Anh xem qua hay chưa?” Bạch Nguyệt trực tiếp hỏi.
Mặt Lãnh Thu Tôn đỏ lựng khác thường: “Xem rồi.”
“Trước khi chỉnh sửa hay sau đó?”
“Đã chỉnh sửa rồi.”
“Cho tôi một phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226769/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.