“Cô để Tô Khánh Nam đụng vào cô?” Đôi mắt Cố Lăng Kiệt lạnh lẽo hẳn đi, như một hồ nước đã đóng băng, chỉ toàn sự hoang vu và lạnh lẽo.
Bạch Nguyệt cụp mắt xuống, hàng lông mi dài che khuất đi những gợn sóng trong đôi mắt.
Lưu San căng thẳng nhìn Bạch Nguyệt.
Là đàn ông, ai cũng sẽ để ý chuyện này.
Nếu Bạch Nguyệt thừa nhận, vậy thì cô và Cố Lăng Kiệt kết thúc rồi.
Cô ấy thực sự rất hi vọng Bạch Nguyệt phủ nhận nó.
Bạch Nguyệt vọng ra một chữ từ trong yết hầu: “Ừ.”
Sự đau đớn hiện lên trong mắt Cố Lăng Kiệt, tất cả tụ vào đôi mắt sâu thẳm ấy, biến thành một nét gì đó tối tăm, khó hiểu.
“Sau khi ngủ với tôi, cô lại ngủ với Tô Khánh Nam?” Cố Lăng Kiệt hỏi lạnh lùng.
Sắc mặt anh tái mét lại, không có chút nhiệt độ nào.
“Ừm.” Bạch Nguyệt nhắm nghiền đôi mắt đã phát chát của mình lại.
“Cô có thể cút đi rồi.” Cố Lăng Kiệt tuyệt vọng nói.
Anh ra khỏi phòng làm việc của Lưu San, không có chút lưu luyến nào.
Nước mắt cô, tràn mi mà ra.
Cô không nỡ để anh đi, cô đau lòng, nhưng lại chẳng thể làm gì khác.
Rốt cuộc cô cũng dốc hết sức để xua đuổi sự ấm áp cuối cùng đi rồi.
Trái tim như muốn ngừng đập, ngay cả hơi thở cũng trở nên mong manh.
Nhìn thấy nước mắt của Bạch Nguyệt, trái tim của Lưu San cũng quặn đau theo.
Cô ấy quen biết Bạch Nguyệt bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226656/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.