Cái đó của anh, ép sát vào người cô, anh kéo cô vào trong lòng mình.
Không khí tràn ngập hương vị tình yêu, tuỳ ý phà vào chóp mũi cô.
Bạch Nguyệt không dám động đậy.
Hơi thở của anh đều phà vào cổ cô, có hơi ngứa, hơi lay động trái tim yếu mềm của cô.
Rất lâu sau, Bạch Nguyệt lấy lại bình tĩnh: “Được chưa anh?”
“Ừm.” Cố Lăng Kiệt trả lời, giọng nói trầm lặng, không chút khiêu gợi.
Trong không gian tĩnh lặng, nghe giọng anh rất hay, giống như phát thanh viên vậy, thu hút người ta chìm trong mơ mộng.
“Vậy anh có cần đi tắm không?” Bạch Nguyệt nhắc nhở.Chủ yếu là bây giờ anh đang ôm cô khiến cô cảm thấy rất nóng, cơ thể cô cũng có chút nhơm nhớp.
“Tạm thời không cần, không cần tắm nước lạnh, ngủ đi, đã muộn lắm rồi đó.” Cố Lăng Kiệt dịu dàng nói.
Hừm…
Nhưng cái đó của anh.
Cô cảm thấy ngại nên cũng không nói thêm gì nữa, nhắm mắt ngủ.
Cô tưởng rằng cô không ngủ được, dẫu sao bên cạnh cô cũng có một người đàn ông mà.
Nhưng, quá mệt rồi, chỉ một lúc thôi cô đã chìm trong giấc ngủ, mì tôm cũng không ăn.
Khi cô tỉnh dậy trời đã sáng rồi.
Bạch Nguyệt nhìn sang bên cạnh, Cố Lăng Kiệt đã không thấy đâu.
“Cố Lăng Kiệt.” Bạch Nguyệt gọi anh, nhưng không ai trả lời.
Cô thấy chìa khoá xe vẫn còn ở trên bàn, Cố Lăng Kiệt chắc vẫn chưa rời khỏi nhà nghỉ.
Nhưng sớm như vậy, anh đi đâu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226648/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.