Bạch Nguyệt rất sợ Tô Khánh Nam, đúng lúc cô vẫn còn ngày nghỉ phép. Thế nên cô xin nghỉ, tắt cả điện thoại.
Cô đi đến cổng bệnh viện, hai người đàn ông lạ mặt đến cản đường đi của cô.
Bạch Nguyệt có dự cảm bất an, lạnh lùng nói: “Các anh muốn làm gì? Nơi này có camera, nếu bắt cóc tôi thì các người không chạy nổi đâu.”
“Thưa cô, anh Tô dặn, nếu cô ra ngoài thì đón cô về nhà.”
Bạch Nguyệt không ngờ Tô Khánh Nam còn tính được cô muốn đi trước giờ tan làm.
“Chỉ sợ bây giờ tôi không rảnh, tôi có hẹn với bạn, tối nay tôi sẽ tự về.” Bạch Nguyệt từ chối, đi qua hai người đàn ông kia.
Hai người đàn ông kia nắm lấy tay Bạch Nguyệt, lạnh lùng nói: “Thật xin lỗi, anh Tô có dặn mặc kệ cô lấy cớ gì cũng phải đưa cô về biệt thự.”
Bạch Nguyệt gần như là bị bắt đi.
Cô cực kì sợ hãi, giãy dụa nói: “Buông tôi ra, các người buông tôi ra, tôi không muốn về, các người làm vậy có khác gì bắt cóc không.”
Nhưng cô vùng vẫy cũng vô dụng, cô bị đưa đến bãi đỗ xe.
Cô nhìn thấy trung tá Thượng từ trong xe đi ra, cô lập tức gọi: “Trung tá Thượng, trung tá Thượng.”
Trung tá Thượng ngạc nhiên nhìn về phía cô.
“Anh ấy là bộ đội đặc chủng đấy, các người mau thả tôi ra.” Bạch Nguyệt chán ghét nói với người đang túm giữ cô.
Hai người đàn ông nhìn nhau, buông lỏng sức lực trên tay mình.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226632/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.