Bạch Nguyệt không nhìn rõ dáng vẻ của anh, cô nhắm mắt lại, giục giã: “Mau lên.”
“Lúc vào sẽ hơi đau một chút, em cố chịu nhé.” Cố Lăng Kiệt không yên tâm.
Nếu như không phải cô không chịu nổi dược tính của thuốc, chắc chắn anh sẽ cẩn thận tỉ mỉ làm màn dạo đầu trước.
Cô qua quýt gật đầu. Cố Lăng Kiệt đang định cởi thắt lưng thì cửa cuốn bị kéo lên. Anh cảnh giác nhìn về phía cửa.
Trung tá Thượng dẫn theo nhóm lính và một bác sĩ đi vào.
“Sếp, anh không sao chứ?” Trung tá Thượng lo lắng hỏi.
Cố Lăng Kiệt có chút hốt hoảng.
Nếu bọn họ tới muộn thêm một chút nữa thì chắc anh và Bạch Nguyệt đã làm rồi.
Anh hơi buồn bực đứng dậy, dặn dò bác sĩ: “Tiêm thuốc an thần cho cô ấy trước đi.”
“Vâng.” Bác sĩ tiêm thuốc an thần cho Bạch Nguyệt.
Trong cơn khó chịu, Bạch Nguyệt tứ chi vô lực nhìn mũi tiêm đẩy nước thuốc vào trong người mình, cảm giác bứt rứt trong cơ thể cô dần dần biến mất. Cô nặng nề ngủ thiếp đi.
Trung tá Thượng nhìn mặt Bạch Nguyệt đỏ ửng, sếp nhà mình quần áo xộc xệch, trên cổ còn có dấu hôn, cậu ta lo lắng hỏi: “Sếp, anh bị cưỡng ép à?”
Ánh mắt sắc bén của Cố Lăng Kiệt quét qua: “Cậu nói nhảm nhiều thật đấy.”
Anh bế Bạch Nguyệt dậy rồi đi đến chỗ xe của bọn họ.
Trung tá Thượng xoa xoa mũi. Sao cậu ta lại có cảm giác hình như mình vừa phá hoại chuyện tốt của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226627/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.