Bạch Nguyệt lái xe, liếc nhìn Tô Khánh Nam ngồi ghế sau qua kính chiếu hậu.
Hắn đang cúi đầu nhắn tin. Những lọn tóc xòa xuống một bên, che mất phân nửa tầm mắt, hắt bóng mờ trên sống mũi.
Nói một cách công bằng thì bề ngoài của gã đàn ông này cũng không tồi, mỗi một hành vi cử chỉ đều khiến phụ nữ xao xuyến. Cho dù sau lưng hắn không có tiền tài và quyền lực, chỉ cần khí chất và dung mạo thôi, cũng sẽ có rất nhiều cô gái thích hắn.
Nhưng trong số những cô gái ấy, sẽ không có cô nữa.
Hắn trông có vẻ giống thiên đường, nhưng thực chất lại là địa ngục.
Tô Khánh Nam liếc cô một cái, nhếch mép cười, giọng nói ôn hòa hơn một chút: “Nhìn gì, đừng dùng ánh mắt si mê thế, tôi sẽ buồn nôn đấy.”
Bạch Nguyệt đưa mắt nhìn thẳng về phía trước. Tô Khánh Nam luôn luôn có cách khiến người ta cảm thấy khó chịu. Thôi, cô cũng lười không muốn giải thích, ngày mai phải mau chóng làm thủ tục ly hôn mới được.
Tâm trạng của Tô Khánh Nam tốt lên được một chút, trả lời tin nhắn. “Cô ấy đang trên đường đến.”
“Tuyệt vời, nhà em đợi anh Khánh lâu lắm rồi đấy, lát nữa sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ.” Chương Tùng hưng phấn nói.
Tô Khánh Nam không trả lời, nhìn Bạch Nguyệt bằng ánh mắt u ám. Cô búi hết tóc lên, để lộ vùng cổ trắng mịn, những đường cong sau gáy vô cùng duyên dáng. Đưa cô ta cho đám Chương Tùng chơi, hắn có hơi tiếc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226614/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.