(*) Nó là một sinh vật bí ẩn có đuôi cá và thân người trong thần thoại và truyền thuyết cổ xưa của Trung Quốc. 
Tần Đồ rũ mắt, nhìn chằm chằm cái bàn trước mặt, không biết đang suy nghĩ gì. 
William nhíu mày, đang muốn mở miệng, Tần Đồ lại ngước mắt lên cười nói: "Biết thì sao?" 
William sắc mặt đen mấy phần, hắn không nghĩ tới, Tần Đồ căn bản không để chuyện này ở trong lòng, vĩnh viễn đều thờ ơ (1) như vậy. Nhưng bây giờ không giống ngày xưa, lần này người bên địch thực lực mạnh mẽ, trước mắt, bọn họ ở trong trận đánh này hoàn toàn không chiếm được ưu thế gì. 
(1) 雲淡風輕: Vân đạm phong khinh: thơ ơ, bình thản; không màng đến điều gì khác. 
Nếu bỏ qua chỉ sợ sẽ mang đến hậu quả khó có thể tưởng tượng được. 
"Cậu phải chú ý một chút, nếu bọn chúng biết cậu cũng là Alpha cấp S, cậu nghĩ bọn chúng sẽ buông tha cậu sao?" William giơ tay sờ tuyến giáp bị thương, ngữ khí trầm thấp, đầy ám chỉ. 
(Chương trước tác giả để cấp K, chương này lại để cấp S. Mình edit theo tác giả nhen) 
Tần Đồ gật đầu: "Được, tôi biết rồi, Dalt." 
Đôi mắt xanh biếc của William gắt gao khóa chặt anh lại, lông mày khẽ nhíu, tựa hồ đang suy nghĩ tính chân thật lời nói của Tần Đồ. 
Tần Đồ không mặn không nhạt ngước mắt đón nhận ánh mắt của hắn, một lát sau, William khẽ thở dài, từ bỏ ý định thăm dò Tần Đồ, đẩy kính trên sống mũi xuống, trầm giọng nói: "Thuốc của cậu... còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-truong-quan-aa-luyen/3518758/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.