Sau khi hắn nói xong câu này, người đối diện hồi lâu không có phản ứng.
Trong thông tấn khí chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người, bức bách, nhẹ nhàng chậm rãi, giống như đang lo lắng sẽ đánh thức đêm tối, quấy nhiễu sao trời.
"Cúp máy."
Cuối cùng, Sở Nghiêu phá vỡ sự im lặng khó chịu, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên trong tinh hạm chỉ còn lại một mình hắn, không hiểu sao có chút cô đơn không thể giải thích được.
"Chờ một chút."
Giọng Tần Đồ có chút khàn khàn.
"Tôi còn chưa chào hỏi cậu."
"Chào buổi sáng, Thiếu tá."
"Không đúng, hẳn là ngủ ngon?"
Tần Đồ chậm rãi cười nói xong ba câu, chờ Sở Nghiêu trả lời.
Sở Nghiêu quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ, tinh hạm dừng lại ở bãi tàu ngầm của quán bar lớn nhất, phồn hoa nhất Dương Tử Tinh.
Hiện tại đã là rạng sáng (1),trong đêm tối, trong chiến trường tối đến thâm trầm.
(1) từ 0h đến 5h
Diêu Văn Phỉ và Hải Kim vừa xuống tinh hạm liền đi vào bên trong quán bar, lúc này chắc hẳn đã thành công mở ra cuộc sống về đêm ồn ào mà không ngủ của bọn họ.
Quán bar nơi đó ngược lại giống như một thành phố không bao giờ ngủ.
"Sao không nói lời nào?" Tần Đồ cười hỏi.
Sở Nghiêu thu hồi tầm mắt khỏi cửa sổ tinh hạm, nhỏ giọng trả lời một câu: "Ừ, ngủ ngon."
Tần Đồ lại không nói gì.
Đầu kia của thông tấn khí vô cùng yên tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-truong-quan-aa-luyen/3485532/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.