Tần Đồ nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Sở Nghiêu.
Ngón tay anh đặt trên ghế nhẹ nhàng gõ hai cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Sở Nghiêu, cười nói: "Hai mươi bốn năm qua, chỉ có cậu cho rằng tôi là Omega."
Giọng nói có chút vô tội.
"Cho nên anh đang gạt tôi." Sở Nghiêu lạnh lùng nhìn anh, mím môi nói.
Không phải câu hỏi."Ý cậu là gì?" Tần Đồ đứng lên, nhìn thẳng hắn, nói: "Thân phận là giả, nhưng lời nói, không lừa cậu."
Sở Nghiêu không nói nữa, hôm nay hắn ăn mặc rất thoải mái, hắn mặc trên người một chiếc áo phông rộng thùng thình màu xám, cổ áo hơi mở rộng, mơ hồ lộ ra một đoạn xương quai xanh, đường nét cơ thể dưới áo thun săn chắc và mạnh mẽ, phía dưới là một cái quần thể thao màu đen.
Hắn đứng ở nơi đó, thân hình cao lớn tuấn tú.
Đôi mắt đen nhánh của Tần Đồ nhìn chằm chằm Sở Nghiêu không nói lời nào, đôi mắt hẹp dài nheo lại.
"Thiếu tá?"
Tần Đồ thản nhiên ngồi trở lại ghế, trên tay đeo găng tay màu đen chưa cởi ra, tôn lên một đôi tay cân đối, thon gọn với các khớp xương rõ ràng.
Anh tùy ý đặt tay lên bàn, ngẩng đầu nhìn Sở Nghiêu, nhẹ nhàng lên tiếng.
Sở Nghiêu nhíu mày.
Trong đôi mắt nâu nhạt của hắn lúc này không có cảm xúc gì, khuôn mặt lạnh như băng.
Thân phận là giả, lời nói không lừa cậu.
Sở Nghiêu không tìm hiểu "lời nói" của Tần Đồ ở đây là chỉ cái gì.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-truong-quan-aa-luyen/3376275/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.