"A a a a a a a, Nghiêu ca thật A, em yêu anh!"
"Nghiêu ca! Đóng cửa đánh chó! "
......
"Đây là đang làm gì?"
Một giọng nói lười biếng xuyên qua đám người từ phía cuối đại đội truyền đến.
Vẻ kiêu ngạo của Hàn Vệ Bang lập tức bị dập tắt khi mở to hai mắt, nhìn thấy nguồn gốc của âm thanh ông ta ấp úng nói: "A... Thiếu tướng! "
Sau đó hai chân chụm lại, thẳng người, ngẩng đầu lên thực hiện một động tác chào chuẩn mực của quân dội.
Sở Nghiêu không quay đầu lại.
......
Tần Đồ mặc quân phục màu trắng, chậm rãi bước về phía đại đội.
Đôi giày quân đội màu đen rơi trên sân huấn luyện, trầm ổn mạnh mẽ.
"Các ngươi... đang biểu diễn song ca à? "
Tần Đồ đứng bên cạnh Sở Nghiêu, nghiêng đầu hỏi hắn.
Lúc này ánh mặt trời có chút lớn, ánh sáng chiếu lên mái tóc màu vàng nhạt của Tần Đồ, khiến cả người anh thoạt nhìn ấm áp hơn rất nhiều.
Ánh vàng lấp lánh.
Sở Nghiêu nghiêng đầu nhìn về phía anh.
Tần Đồ đứng ở chỗ ngược sáng, Sở Nghiêu không thấy rõ biểu tình của anh, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy khóe môi anh nhếch lên.
Sở Nghiêu: "..."
Đúng là một Omega "tao nhã, trí thức và dịu dàng".
Quý khí bức người.
Sở Nghiêu cau mày chớp chớp mắt, cảm giác chua xót sau khi ánh mặt trời chiếu rọi hơi giảm bớt một chút.
......
"Tần thiếu tướng, là như thế này, buổi sáng tôi tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-truong-quan-aa-luyen/2775912/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.