Nghe được Phong Chiếu nói, đám người đang xem xét linh khí chung quanh cũng nhìn qua, đồng thời nhìn về phía cái vòng đen vàng trong tay hắn, nhìn không ra có gì đặc biệt.
"Đây là vòng không gian." Phong Chiếu mỉm cười bên môi, nghiêng đầu nói với Sở Chước.
Sở Chước giật mình trừng mắt: "Vòng không gian?"
"Đúng vậy, nàng nhìn xem." Phong Chiếu cầm vòng Kim Ô trong tay đặt tới trong tay nàng.
Sở Chước theo bản năng đưa linh thức thăm dò vào trong vòng Kim Ô, trong vòng Kim Ô hết thảy không chỗ nào che giấu ở dưới linh thức của nàng, vách tường không gian tối tăm, một thanh kiếm lôi đình trôi nổi ở trong không gian, thỉnh thoảng có sấm sét từ chỗ hư không bổ tới lôi đánh lên trên người của nó, mỗi một lần sét đánh, đều làm cho thanh kiếm này có vẻ càng nặng hơn, hơi thở càng sắc bén.
Hết thảy cái này cũng không nói rõ tình huống trong vòng không gian này, thế nhưng là một không gian dùng để cất dưỡng linh khí.
Vóng không gian và túi càn khôn tự nhiên là không giống nhau rồi, tuy rằng đồng dạng là linh khí mà người tu luyện dùng để chứa đựng đồ dùng, nhưng không gian vòng trong không gian có thể lưu trữ vật sống, giống như một cái không gian giới tử loại nhỏ, chỉ là không thể giống không gian giới tử bình thường chậm rãi thăng cấp, không ngừng hoàn thiện.
Cái vòng không gian trên tay này, đó là không gian người tu luyện riêng biệt dùng để chứa đựng linh khí hệ lôi, ở khi người tu luyện luyện tạo nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364501/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.