Mặc Sĩ Thiên Kỳ mắt đầy tơ máu, sắc mặt tiều tụy, xem ra đã liên tục nửa tháng không nghỉ ngơi.
Nhưng hắn tinh thần rất tốt, có thể nói là phấn khởi.
Sở Chước chống lại hai mắt hắn, cảm thấy luyện đan sư lúc này, tựa như một kẻ nghiện thuốc phiện.
"Sở tỷ, cho cô." Mặc Sĩ Thiên Kỳ đưa qua một lọ linh đan.
"Đây là cái gì?" Sở Chước rất có hứng thú hỏi, cảm thấy có thể làm cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ phấn khởi như vậy, nhất định không phải thứ đơn giản.
Phong Chiếu, Huyễn Ngu, Hải Thố, bé rùa và rắn nước cũng hiếu kỳ xúm lại.
Đặc biệt Hải Thố cùng rắn nước, bọn họ trong khoảng thời gian này không thiếu có được linh đan từ chỗ Sở Chước làm ban thưởng.
Đối với yêu thú mà nói, linh đan là đường đậu cùng đại bổ hoàn của bọn họ, ăn bao nhiêu đều có thể tiêu hóa, Sở Chước cho linh đan tuy rằng phẩm cấp không tính cao, nhưng mà phù hợp tu vi hiện tại của bọn họ, mang đến biến hóa cho yêu sinh cằn cỗi đơn sơ của bọn hắn không tưởng được, cho dù là ở thành trong nước, cũng không thấy được mỗi một yêu tu đều có thể lấy linh đan làm đường đậu ăn.
Cái này sống phải có bao nhiêu xa xỉ, mới có thể làm cho mỗi con yêu thú coi linh đan làm đường đậu ăn, loại yêu sinh này quả thực không thể nào hạnh phúc hơn.
Bọn họ cũng đều biết, Sở Chước cho linh đan là do luyện đan sư đang nghiên cứu đổi hình đan ở trong động phủ luyện chế.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364467/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.