Tiến vào tàu ngầm, bé rùa cùng huyễn hồ ly trong túi linh thú đều bò ra.
Tuy rằng túi linh thú rất an toàn, nhưng đối với yêu thú mà nói, đại đa số bọn chúng hướng tới tự do, thời điểm không có nguy hiểm, làm sao còn chịu được ở trong túi linh thú?
Nhưng bọn nó không nghĩ tới vừa bước ra lại gặp một màn này.
Chủ nhân sao nghiêm túc như vậy? Tầm Châu ca, phát sinh chuyện gì rồi?
Bích Tầm Châu duỗi tay vỗ nhẹ nhẹ chụp đầu hai đứa nhỏ, kêu bọn nó ngoan một chút, đừng xen mồm.
Một đám người cùng yêu thú chen chúc ở nơi này, một bên giả bộ bận rộn, một bên vụng trộm liếc mắt ngắm qua một cái, nhìn thấy Sở Chước cả mặt nghiêm túc, trong lòng bọn nó đều có chút phát treo.
Chủ nhân đây là muốn ép cung sao? Lão đại lần này còn có thể ác ý bán manh né được chủ nhân ép hỏi sao?
Vừa tưởng như vậy, mấy con yêu còn rất cao hứng trong lòng, trong cao hứng còn có điểm hương vị vui sướng khi người gặp họa.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ vốn còn đang ngẩn người, đột nhiên phát hiện bên người rất chen chúc, khi lấy lại tinh thần, phát hiện đám yêu kia đều đụng đến vị trí bên người hắn, nhìn như an tĩnh, kì thực âm thầm quan sát bên kia.
Lấy hiểu biết của Mặc Sĩ Thiên Kỳ với bọn nó, làm sao nhìn không ra hưng phấn dưới bình tĩnh của đàn này, rõ ràng trong lòng hưng phấn đến không chịu được, ánh mắt đều hận không thể dính đến bên kia, nhưng lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364402/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.