Lời Tư Không Tiền nói làm cho hai ngốc bạch ngọt đều lộ ra thần sắc thất vọng, sau đó chỉnh tề xoát xoát nhìn về phía Bích Tầm Châu và Sở Chước.
"Tầm Châu ca, Sở tỷ, linh thảo của ta..."
"Bích tiền bối, Sở cô nương, Linh Hư quả, nếu hai người có thể hái được, ta có thể dùng linh thạch mua mấy quả cùng hai người hay không, ta muốn mang về cho cha mẹ ta nếm thử..."
Một người nhìn trông mong, một người ngượng ngùng như tiểu nàng dâu.
Sở Chước nhìn ở trong mắt, rất muốn hỏi hai người này có phải huynh đệ thất lạc nhiều năm hay không.
Người tu luyện Vô Song môn nghe được lời Tư Không Gia Hòa nói, trên mặt đều có chút cảm động, cảm thấy thiếu gia bọn họ tuy rằng tùy hứng kiêu ngạo một chút, nhưng bản tính không xấu, còn rất hiếu thuận.
Bích Tầm Châu lướt nhẹ liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, vẫn chưa cự tuyệt, chỉ nói: "Gặp rồi nói sau."
Sở Chước khẽ cười nói: "Yên tâm, chỉ cần gặp được, nhất định sẽ hái xuống giúp ngươi."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức cao hứng, Tư Không Gia Hòa càng thêm cảm thấy hai người Bích Tầm Châu và Sở Chước này không chỉ có người đẹp, tâm địa rất tốt, kết giao bằng hữu như vậy hắn định rồi.
Kế tiếp, Tư Không Tiền để cho hai người tu luyện Nhân Vương cảnh đi theo Sở Chước bọn họ tiếp tục đi phía trước, những người khác thì ở lại tại chỗ bảo hộ Tư Không Gia Hòa.
Tư Không Gia Hòa vỗ bả vai Mặc Sĩ Thiên Kỳ, nói với Sở Chước bọn họ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364291/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.