Editor: ChieuNinh
Ấn tượng đầu tiên của Nguyễn Diệu Cầm với Dịch Chấn cũng không tốt.
Dịch Chấn ngũ quan cường tráng, mặc dù không thể gọi là phong thần tuấn lãng, cũng là một loại hình nam tử hán khí khái, nhưng trong thần thái hình như có vẻ âm ngoan, mặt từ tâm sinh, vừa nhìn thì biết không phải là người chính phái.
Nhưng mà, nghe tới Sở Chước uy hiếp trắng trợn, lại nhìn đến phản ứng của Dịch Chấn, Nguyễn Diệu Cầm không khỏi đồng tình với hắn hơn vài phần.
Ngay sau đó, nàng lại phát thêm vài phần kỳ quái, bình thường nhìn Sở Chước xử sự làm người, cũng không giống là người cay nghiệt như thế, nhưng đối với Dịch Chấn này cũng đặc biệt không khách khí, càng không cần phải nói Dịch Chấn chính là người tu luyện Nhân Vương cảnh, tu vi cao hơn Sở Chước nhiều.
Như thế, càng thêm khẳng định Sở Chước không đơn giản.
Dịch Chấn nghiêm mặt nói: "Sở cô nương, ta đã từng nói qua, đã cải tà quy chính, tất nhiên sẽ không lại làm ra loại sự tình này."
Hiện tại cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám ra tay đối với người bên cạnh Sở Chước.
"Thật không? Vậy là tốt rồi." Sở Chước nhẹ nhàng đáp một tiếng, cũng không quản hắn có phải tức điên hay không, tiếp tục nói: "Nếu chúng ta muốn tiếp tục hợp tác, tất nhiên phải ấn theo quy củ của ta, Dịch công tử thấy thế nào?"
Dịch Chấn có thể nói cái gì? Lại nhìn tiểu yêu thú quỷ dị Sở Chước ôm trong lòng, đang dùng một đôi dị đồng tử giương giương mắt hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364212/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.