Editor: ChieuNinh
"Rốt cuộc đây là cái địa phương quỷ quái gì vậy?" Cuối cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhịn không được oán giận hỏi.
Lúc này bọn họ bước thấp bước tiến lên ở trên sông băng, kỳ thực đi trên sông băng cũng không có gì, làm người tu luyện, điểm khó khăn ấy căn bản không làm khó được bọn họ. Nhưng sông băng này cũng không phải là băng phổ thông, băng hàn này không chỉ có rót vào cốt tủy, còn có gió màu đen đó thổi phủ trên mặt băng, từng đợt từng đợt nhè nhẹ, thế nhưng còn có thể cắn nuốt linh lực.
Khi cảm giác được linh khí khoát lên lồng linh lực ở trong lúc lơ đãng đang chậm rãi xói mòn, bọn họ mới phản ứng kịp.
Muốn duy trì lồng linh lực ngăn cản hắc phong đó vốn là vô cùng tiêu hao linh lực, càng không cần phải nói hoàn cảnh nơi này rất ác liệt, không thể mượn dùng pháp bảo khác, chỉ có thể đi bộ mà thôi.
Nhìn sông băng tuyết phủ dày không nhìn tới cuối cùng, đều nhịn không được mà phát sợ trong lòng.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại lấy một viên Hồi Linh đan quăng vào trong miệng, bổ sung linh lực tiêu hao.
Sắc trời không biết khi nào thì đã hoàn toàn tối xuống, đưa tay không thấy năm ngón.
Trừ những thứ đó ra, giữa bầu trời bắt đầu rơi tuyết, bông tuyết dọc theo lồng linh lực rơi xuống, rất nhanh tích một tầng thật dày ngay tại trên mặt băng. Ở đây không chỗ nào không có gió đen thổi qua, tiến vào trong bông tuyết, nhuộm tuyết trắng noãn như thành màu xám, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364179/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.