Editor: ChieuNinh
Khi dòng khí lưu kỳ quái đánh tới, thì Sở Chước cảm giác được trong dòng khí đó ẩn chứa lực không gian, cũng hiểu rõ được lời A Chiếu nói lúc trước.
Không gian trên núi Ô Vân không ổn định, dẫn tới nơi đây thường xuyên có dòng khí từ trong vết nứt không gian bật ra.
Dòng khí đó mặc dù không quá mạnh, nhưng nếu như lúc này có cường giả thực lực chiến đấu nhất định vượt qua, sẽ dẫn tới không gian nơi đây càng phát ra bất ổn, sẽ trực tiếp xé mở một cái thông đạo không gian, dòng khí không gian sẽ cuốn sinh vật nơi này đi vào.
Bích Tầm Châu ra tay quá nhanh, Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ chỉ cảm thấy thân thể hơi nhẹ, sau đó thân thể cảm giác được một loại cảm nhận mất trọng lực, tiếp theo bọn họ cũng đã đứng ở một trong không gian phong bế xa lạ.
Vách tường kim loại trơn nhẵn, bốn phía trống rỗng, trong lúc nhất thời, thật đúng là làm cho người ta phân không rõ ở nơi nào.
"Đây là làm sao?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ tò mò hỏi.
"Xuyên chiến hạm (tàu con thoi)." Bích Tầm Châu đáp.
Sở Chước quay đầu nhìn hắn, trong lòng hiểu rõ, hỏi: "Đây là tàu con thoi của vị Nhân Hoàng Cảnh kia?"
"Đúng." Bích Tầm Châu trả lời vô cùng sảng khoái: "Thứ này quả thật là tìm ra từ trong túi càn khôn của hắn." (储纳戒: dịch ra là vòng cất giữ = túi càn khôn = nhẫn không gian)
Đến tận đây, Sở Chước rốt cục hiểu rõ vì sao Bích Tầm Châu sẽ đặc biệt đi tập kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364177/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.