Editor: ChieuNinh
Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ theo bản năng nhìn qua, khi nhìn thấy Phong Hành Tuyết đang hôn mê, Mặc Sĩ Thiên Kỳ không che giấu kinh ngạc trên mặt chút nào.
"Thật có lỗi, nhanh tay." Sở Chước phản ứng lại rất bình thản.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ: "......"
Rốt cuộc tay cô nhanh có bao nhiêu, mới có thể đánh ngất người ta mấy lần hả?
"Hiện tại làm sao bây giờ? Muốn giết nàng không?" Bích Tầm Châu hỏi.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ hoảng sợ nhìn Bích Tầm Châu, phát hiện trên gương mặt mỹ nhân đó của hắn trừ bỏ vẻ lãnh ngạo như bình thường ra, không có cảm xúc dao động nào khác, giống như giết một người cũng đơn giản như làm bữa cơm.
May mắn, Sở Chước phủ quyết đề nghị của hắn: "Nàng ta là nhi nữ của chủ lầu Tật Phong trong Tuyết Y lâu, nếu giết nàng ở đây, Tuyết Y lâu sẽ không bỏ qua, đến lúc đó cho dù tra không đến trên người chúng ta, cũng không chiếm được tốt gì, cứ giữ trước đi, có lẽ sẽ có tác dụng."
Vì thế Phong Hành Tuyết bởi vì "hữu dụng", tạm thời tránh được một kiếp.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ âm thầm thở ra, cảm thấy như vậy cũng không tệ.
Bích Tầm Châu liếc hắn một cái, âm thầm cười xùy một tiếng, nhân loại nhàm chán đạo đức trói buộc.
Tiếp theo, Bích Tầm Châu dùng băng tơ trói Phong Hành Tuyết thành bánh chưng hình người, cứ như vậy rồi mang theo, Phong Hành Tuyết bị kéo ở giữa không trung, giống như một cái tượng đất hình người bị trói thành cái kén trắng, thấy thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/364138/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.