"Là bộ xương khô mang bọn ta đến."
Sở Chước nói xong, chỉ sang xương khô một mình quỳ ở đằng kia cách đó không xa, linh hỏa trong mắt nó đã tắt, an tĩnh quỳ tại nơi đó, hòa thành một thể cùng ngôi sao hắc ám, khiến cho người ta trong lúc vô tình dễ dàng xem nhẹ tồn tại của nó.
Hiện tại đã biết lai lịch cung điện này rồi, Sở Chước cũng có suy đoán với sự tồn tại của xương khô.
Đám binh xương khô hiển nhiên là người thủ hộ do chủ nhân động phủ lưu lại, tội yêu tuy không phải Thần tộc, lại có được huyết mạch Thần tộc, tội yêu trước khi chết rút ra thần hỏa trong cơ thể, hội tụ vào trong mắt những xương khô này, khiến cho chúng trở thành một khối con rối bất tử bất diệt, làm người thủ hộ động phủ, chỉ cho phép người đặc biệt tiến vào.
Mà người đặc biệt đó... có lẽ là Thần tộc, có lẽ là Bách tộc.
Ánh mắt Sở Nguyên Thương nhìn lại theo phương hướng nàng chỉ, tiếp theo nhịn không được tự hào nói: "Không hổ là khuê nữ của ta, cái gì cũng không cần làm, liền sẽ có người thủ hộ động phủ mang con tới đây, tốt hơn chúng ta nhiều."
Ngữ khí kiêu ngạo này, người không biết, còn tưởng rằng là công lao của hắn.
Gặp được Sở Nguyên Thương không lâu, người ở đây đều đã nhìn ra bản chất của hắn, là người không đứng đắn. Cố tình lại biết rất nhiều bí mật, ngay cả bí mật động phủ thượng cổ cũng bị hắn biết, hơn nữa biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/1870105/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.