Vừa mới tiến vào thông đạo phía sau cửa cung, giống như bước vào một chỗ hư không tối tăm nhìn không tới cuối cùng.
Sở Chước chấn động, hơi hơi dừng lại cước bộ, nghĩ nghĩ, đều kêu Huyền Ảnh, Huyền Uyên cùng Huyễn Ngu ra.
Phát hiện đã không có đám binh xương khô đánh không chết, Huyền Ảnh nhẹ nhàng thở ra, hai đứa nhỏ nhìn chung quanh, cũng là vẻ mặt tò mò.
"Chủ nhân, đây là nơi nào?"
"Còn tại trong cung điện." Sở Chước nói xong, hỏi Huyễn Ngu: "Huyễn Ngu, muội xem xem nơi này có phải là ảo cảnh?"
Huyễn Ngu nắm Huyễn Tâm Kính ở trong tay, cẩn thận cảm giác xuống, lắc đầu nói: "Không phải ảo cảnh, nhưng giống như cũng không phải là địa phương bình thường, chủ nhân, muội nhìn không hiểu."
Sở Chước nghe xong, hồi tưởng chỗ quái dị của cung điện này, cũng không miễn cưỡng nàng, để cho bọn họ theo sát Huyền Ảnh, dẫn đường ở phía trước.
Huyền Ảnh ôm lấy Huyền Uyên, nắm tay Huyễn Ngu, đuổi kịp bước chân của nàng.
Trên đường, Sở Chước nói cho bọn họ tình huống binh xương khô vừa rồi, cùng với nơi này là được xương khô binh canh giữ, không biết thông tới đâu.
"Chủ nhân, vì sao binh xương khô này không công kích tỷ?" Huyền Ảnh tò mò hỏi.
"Ta cũng không biết." Sở Chước cười khổ, nàng cũng bị chỗ quái dị của cung điện này khiến cho có chút mơ màng, không khỏi nhớ tới cự kiếm màu vàng bị Yến Nhã Chính cùng người trẻ tuổi nhân tranh đoạt đó, cùng với thái độ của Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/1870102/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.