Sở Chước liếc mắt một cái thì nhận ra người nọ là Phong Ly.
Gần hai mươi năm không thấy, hắn vẫn chưa có biến hóa gì, như cũ là một bộ trường bào đỏ như máu, đầu bạc da tuyết trắng, môi đỏ mọng răng nanh, giống như một vampire. Lúc này hắn ngồi xếp bằng trong đó, trên người tiết ra tràn đầy đại lượng sát khí, sát khí hội tụ ở bên người hắn, xoay tròn mà lên, dây dưa cùng luồng tiên thiên thanh khí giữa không trung.
Thấy một màn như vậy, làm sao còn không rõ.
Phong Ly lúc này, tất nhiên là muốn bắt giữ tiên thiên thanh khí, bởi vì tính đặc thù của tiên thiên thanh khí, không thể dùng thủ đoạn của người tu luyện đến bắt giữ, cho nên hắn không tiếc dùng sát khí tự thân đến trấn áp nó, bởi vì sát khí lộ ra ngoài một lượng lớn, từ lòng đất lao ra, phóng lên cao ở trên không đầm lầy, khiến cho ngoại giới chú ý.
Sát khí áp chế tiên thiên thanh khí ở đây, tiên thiên thanh khí tự nhiên muốn chạy trốn, không khỏi tiết lộ ra hành tung, cũng khiến người bên ngoài nhận thấy được tiên thiên thanh khí tồn tại.
Hai người đã đến vẫn chưa thay đổi thế cục hiện tại.
Phong Ly mở choàng mắt, một đôi mắt đỏ như máu nhìn về phía bọn họ, rồi lại lập tức nhắm lại, hết sức chuyên chú đối phó tiên thiên thanh khí.
Một cái liếc mắt này cũng làm cho Sở Chước bọn họ hiểu rõ, Phong Ly tuy rằng toàn tâm toàn ý áp chế tiên thiên thanh khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/1870086/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.