Bọn họ liên tục thay đổi vài địa phương, rốt cục thoát khỏi đám người Ốc Cổ Tộc. 
Sở Chước bị bọn họ liên lụy, đã bị người Ốc Cổ Tộc nhớ kỹ, chỉ có thể đi theo bọn họ một đường trốn chạy. 
Rốt cục đến một chỗ an toàn, ba người đều có chút buông lỏng xuống, chỉ có sóc lông đỏ bị Sở Chước trong lúc vô ý mang ra khỏi Kim Thai Thạch Lâm, thì ngồi xổm ở trên vai nàng lông cả người đều nổ tung lên, gắt gao dính vào nàng, đã sợ hãi lại tò mò với hoàn cảnh chung quanh. 
Tiểu động vật lông xù, xù lông lên cũng rất là khả ái, Thương Chúc nhịn không được rất có hứng thú mà nhìn thêm vài lần. 
Thẳng đến khi Sở Chước nhìn qua, hắn hưng trí bừng bừng nói: "Sở cô nương, thú duyên của cô thật tốt, thế nhưng có thể làm cho Tầm Thạch Thử trong Kim Thai Thạch Lâm đi theo cô. Nghe nói loại Tầm Thạch Thử này rất hiếm thấy, sức chiến đấu của chúng nó mặc dù không mạnh, lại vô cùng nhạy bén, có thể phát hiện sinh linh ngủ đông ngoài mấy dặm, đáng tiếc chúng nó có số lượng cực ít, mà vẫn luôn sinh sống ẩn cư, cũng không thân cận sinh linh khác, muốn tìm cũng tìm không thấy..." 
Theo hắn tự thuật, Sở Chước như có chút suy nghĩ nhìn dị chuột lông đỏ gắt gao dính lấy nàng. 
Chẳng trách ngày đó nó dám đi qua bên chân nàng, thì ra là đã phát hiện nàng, chỉ là không biết vì sao, vẫn chưa cảnh báo, cũng không đào tẩu. 
"Sở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/1870058/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.