Chương trước
Chương sau

Chương 957
Khi Lệ Hữu Tuấn quay lại chỗ ngồi ở khoang tàu, Tô Duy Nam và Mộ Mẫn Loan cũng đi ra.
Âu Mỹ Lệ thấy Tô Duy Nam không kiêng nể gì mà nắm tay Mộ Mẫn Loan thì nở nụ cười hơi quái lạ: “Nam, tiệc tối còn chưa bắt đầu mà anh đã định qua cầu rút ván rồi à?”
Tô Duy Nam kéo Mộ Mẫn Loan xuống ngồi ở chỗ cạnh mình: “Qua cầu rút ván?”
“Lúc cần thì tôi chính là vị hôn thê của anh, không cần lập tức tay thành cô gái khác?”
Tô Duy Nam nhìn chằm chảm vào cô ta: “Nếu như vậy thì chúng ta chấm dứt hợp đồng đi. Được không?”
Câu hỏi này của Tô Duy Nam giống như một nhát dao đâm thẳng vào chân đau của Âu Mỹ Lệ Mặc dù bây giờ tập đoàn Âu Thị đã đi vào quỹ đạo rồi, nhưng nếu như Tô Duy Nam rời đi vào lúc này thì tập đoàn Âu Thị trong tay cô ta cũng chẳng khác gì một tòa nhà trơ trọi nhỏ như hạt cát trong sa mạc, chẳng thể chịu đựng được chút mưa gió nào.
Bây giờ cô ta còn chưa đủ mạnh mẽ, vẫn chưa thể tự mình quản lý được một tập đoàn lớn kiểu Châu Âu, vậy nên cô ta vẫn cần sự giúp đỡ của Tô Duy Nam.
Âu Mỹ Lệ sững người vài giây rồi sau đó đột nhiên bật cười: “Tôi chỉ đùa một chút thôi, anh đừng coi là nhưng tôi chỉ muốn nhắc anh một chút, mặc dù chúng ta biết rằng đây chỉ là một bản hợp đồng, nhưng những người khác không biết đâu”
Mộ Mẫn Loan nghe cô ta nói vậy thì tiện tay rút tay mình ra khỏi cùi trỏ của Tô Duy Nam, sau đó nghiêm trang nói với anh ta: ô Âu Mỹ Lệ đây nói đúg, em đảm bảo là sẽ không gây phiền phức gì cho hai người đâu”
Cô không ghen, không nhăn mặt, chỉ ngoan ngoãn đứng một bên, tự dặn bản thân rằng mình tuyệt đối không được làm hỏng vỏ bọc của hai người Tô Duy Nam khẽ gật đầu, sau đó nhìn liếc về phía Lệ Hữu Tuấn, phát hiện ra đồng hồ của anh đang nằm yên trên bàn.
“Hoàn thành nhiệm vụ rồi à?”
Lệ Hữu Tuấn khẽ gõ nhẹ xuống mặt bàn: “Một nửa”
Nửa còn lại thì còn phải đợi Lệ Hạo Nhân và Hoa Đông gửi ngược lại tài liệu cho anh, theo tính toán thì hai người đó sẽ cần khoảng hơn một tiếng gì đó.
Thi thoảng Lệ Hữu Tuấn lại nhìn vào mặt đồng hồ, anh đang ngồi tính toán thời gian.
Tô Duy Nam nhìn Âu Mỹ Lệ: “Người này có thể mời hẳn cả Elena đến, cô nghĩ rằng ai mới đủ khả năng để làm người đứng sau chuyện này chứ?”
Âu Mỹ Lệ nghiêm túc suy nghĩ một lát, ánh mắt sắc bén của cô nhìn liếc qua những người xung quanh, nhưng sau đó cô lại lắc đầu.
“Thật ra thì tôi cũng không chắc lắm, vì theo thông lệ những năm qua thì rất có thể rằng người tổ chức buổi tiệc này đang ẩn mình trong số những vị khách mời ở đây, bình thường thì những người đó sẽ không xuất hiện để tránh việc bị lộ thân phận”
“Sẽ không xuất hiện?”
“Đúng vậy, đó là theo thông lệ đã diễn ra mấy năm qua, về cơ bản thì những người đó thường không lộ diện, nhưng họ sẽ lẫn vào trong đám người, giả vờ rằng mình cũng là người được mời đến.
Lệ Hữu Tuấn ngồi bên cạnh, ánh mắt anh lóe lên điều gì đó, nếu vậy thì rất có thể là lúc nãy anh đã quay được hình dạng của người bí ẩn đứng sau chuyện này rồi.
Nếu đúng thế thì đám người Lệ Hạo Nhân kiểu gì cũng có thể tìm ra được dấu vết liên quan đến người đó.
Sau khoảng ba tiếng đồng hồ lên đênh trên biển, du thuyền chở các khách mời cuối cùng cũng chầm chậm cập bến Khi đoàn người Lệ Hữu Tuấn bước ra khỏi khoang thuyền thì liền nghe thấy tiếng thán phục, suýt xoa bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.