Nhân viên phục vụ của quán bar năm đó, sao lại xuất hiện trong toà nhà hội sở này được chứ? Đến tập thể hình sao? Hay là tới ăn mảng khác nên đến đây để công tác?
Thấy người này giả bộ ăn mặc, thân phận không chênh lệch lắm, sẽ không lẫn vào quản lí đại sảnh đã tới đâu.
Ông trời ơi, cô sẽ không gắng gượng đau buồn như vậy, nếu cha của con chỉ là một thủ hạ làm công?
Nếu để cho người đàn ông này biết được, bản thân mình vụng trộm rồi sinh ra con của anh ta, có thể bị phiền toái tìm tới không?
Có thể tranh giành con cái với cô không?
Nghĩ lại, người đàn ông này đã từng làm nhân viên phục vụ tại quán bar, nhất định trải qua chuyện giường chiếu với không ít người phụ nữ, nhất định không nhớ rõ cô đâu.
"Thực xin lỗi, tôi sai rồi." Lãnh Tích Nguyệt sau khi vội vàng nói xin lỗi, tranh thủ thời gian chạy về phía trước bên cạnh người phụ trách nước hoa.
Cung Tâm Dật nhìn qua bóng lưng của người phụ nữ, con mắt sắc sảo sâu hoắm, "Chính là cô ta."
Thanh âm vững vàng không có gợn sóng.
"Gì cơ?" Trợ lý Trần Dư có chút không rõ.
"Làm cô ta tới đây tiếp rượu đi!" Ánh mắt của Cung Tâm Dật lạnh lùng nhìn lướt qua Trần Dư.
"Tôi lập tức đi sắp xếp ngay." Trần Dư rốt cuộc cũng hiểu rõ ý tứ của ông chủ Bạch, trong thâm tâm không khỏi nảy sinh sự đồng cảm với cô bé kia, ai kêu cô đi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-tien-sinh-luc-bao-nha-anh-bao-nha-roi/2751478/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.