Editor: SunniePham
Trên người truyền tới cảm giác mát lạnh làm cho cô giật mình tỉnh dậy,cơ thể đau nhất lien tục làm cho cô nhớ lại tên Aruthur hung ác trước đó ***. Đường Lâm nằm úp lên tấm da thú, ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạttừ da thú truyền tới, hoàn với máu tươi của Đường Lâm, cũng không cảmthấy ghê tởm, mà ngược lại còn cảm thây độc đáo có chút mới mẻ. Hai gòmà trắng noản của cô dán vào da thú, cọ xát vài cái. Sau đó cô dùng khủy tay chống đỡ cơ thể của mình lên, nhìn xung quanh thạch động. Arthurkhông có ở đây, mùi vị ẩm ướt nhàn nhạt tràn vào xoang mũi, trên ngườivô cùng dính dính.
Đường Lâm đưa tay đụng vào cái mông của mình, đụng thêm một chút nữa thì trúng nơi được đắp thảo dược. Bắp đùi của cô vẫn còn lưu lại vết trắngđục, mùi xạ hương đủ đề cho đầu của Đường Lâm hiện lên đầy vạch đen. Côlảo đảo đứng dậy, mùi vị xạ hương xen lẫn mùi thảo dược tràn vào mũi,làm cho Đường Lâm muốn ngất đi. Khóe miệng bất đắc dĩ co giật, gươngmặt tái nhợt đi ra khỏi thạch động. Khi ra ngoài cô nhất định phải tẩyrửa cơ thể này, lúc bất tỉnh thì không biết gì, nhưng mà bây giờ đã tỉnh táo lại thì cô cảm thấy rất khó chịu. Cố gắng kèm chế lại sự khó chịumuốn nôn mửa ở cổ họng, cô gian nan bước ra khỏi hang động.
"Tên đàn ông ngang tàn bạo ngược chết tiệt!"
Đường Lâm không ngừng nguyền rủa, vừa rồi lúc bước đi thì thảo dược đãrơi xuống, lộ ra cái mông bầm tím đầy sưng đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/173457/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.