Edit: BAT
Mắt của Arthur mịt mờ, chân trước ôm lấy đầu, xoay người lại, quay môngvề phía Đường Lâm, đuôi nhỏ dài vung lên, giống như đang muốn nói đừngcó chọc tôi, hiện tại tôi đang rất tức giận. Đám lông xù trên đầu dựnglên, vành tai thỉnh thoảng lại rung rung, thấy thế đáy lòng Đường Lâmkhẽ động, biểu hiện kia thật sự quá đáng yêu!
Liền nhào tới ôm cổ Arthur hôn tới tấp một trận, Arthur đáng thương nhất thời bị bối rối, để mặc cho Đường Lâm chiếm tiện nghi, toàn thân caothấp đều bị Đường Lâm vuốt ve khắp nơi sợ hãi lui về phía sau, có chếtcũng không buông ra! Đường Lâm cười gian, nâng cằm Arthur lên nói: "Vậtnhỏ, chẳng lẽ lại đang xấu hổ sao, đồ chơi kia tốt xấu gì cũng sờ quarồi!" Cô giống như tên trộm đưa ngón trỏ ra nhẹ nhàng chạm vào vành taicủa Arthur.
"Ử ử!" Đường Lâm cầm vào thứ giữa hai chân Arthur, làm hắn không nhịnđược mà phát ra tiếng rên rỉ thật thấp, tựa như vui vẻ, cũng tựa nhưđang khó chịu.
"Sao vậy?" Nghi ngờ nhìn vật nhỏ ở trên đùi, chẳng lẽ là đang đói bụng?Cái tay đang vuốt ve Arthur tạm thời ngừng lại. Hình như cũng đã nhậnthấy Đường Lâm đang nghi ngờ, Arthur liền cẩn thận kẹp chân sau lại, rồi nhìn Đường Lâm gầm nhẹ mấy tiếng, chạy đến chỗ đống lửa trước mặt, chân trước gạt gạt củi đốt, ném vào bên trong đống lửa, rồi quay đầu lạinhìn Đường Lâm, quơ quơ chân, ý bảo cô tới đó.
Đường Lâm kinh ngạc nhìn thú nhỏ, có linh tính thật tốt, cầm chén gỗ ởtrên bàn đá lên, mắt vẫn quan sát thạch động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/173455/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.