Luân Ân đứng trên đỉnh núi Thiên Thần, nhìn chợ ồn ào xung quanh. Lúc này núi Thiên Thần đã sớm không phải là vùng đất hoang sơ ngày trước. Trong phạm vi mấy chục dặm quanh núi Thiên Thần đều thuộc về bộ lạc Hắc Sơn của họ. Bộ lạc vốn chừng trăm người bây giờ đã đạt tới mấy nghìn người, được xưng là một trong những bộ lạc mạnh nhất dãy núi với bộ lạc Cự Mục.
Kết hợp khuôn mặt xuất sắc của bốn người Arthur và Đường Lâm, tướng mạo Luân Ân đương nhiên phi phàm. Khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân như được điêu khắc, ngũ quan rõ ràng, góc cạnh xuất chúng tuấn mỹ vô cùng, nhìn như phóng đãn không kiềm chế được. Đáy mắt lơ đãng tỏa ra tinh quang khiến người ta không dám khinh thường. Thừa kế mái tóc đen nhánh của Đường Lâm, một đôi mày kiếm che đôi mắt hoa đào dài nhỏ, tràn đầy tính cảm phong phú. Liếc mắt một cái liền khiến người ta chìm đắm. Mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khêu gợi hơi cong lên thành nụ cười say lòng người.
Cậu khẽ thở dài, che thân thể hoàn mỹ dưới tán cây tươi tốt. Tứ chi thon dài có lực bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra lực sát thương kinh người. Các cha quá cưng chiều Tira, Duy Đạt và Vire trong bộ lạc cũng quá nuông chiều cô bé. May mà còn có mẹ quản, không thì thật đúng là cô bé được cưng tận trời.
Ngày mai là cậu có thể cử hành lễ trưởng thành. Những giống cái khác trong bộ lạc cậu nhìn không vừa mắt. Cậu từng thề trong lòng rằng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/1623982/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.