Thoáng chốc dạ trú đã qua hơn nửa. Ngày nào trong hang động đá vôi cũng có tiếng đào bới nhưng cũng không dày cho lắm.
Vài tháng Maya trước, trong bộ lạc có không ít người thú con, thức ăn đầy đủ nên mọi người không còn phải lo lắng về sau. Ngoài khai thác muối tinh trong gò núi thì chỉ cần sửa sang núi Thiên Thần. Mấy tháng trước núi Thiên Thần còn vô cùng hoang vu, qua một thời gian, trong núi rực rỡ hẳn lên, khắp nơi tràn đầy hơi thở con người.
"Luân Ân, mẹ con đâu?"
Mấy người Arthur thở hổn hển vọt ra từ trong hang đá, vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc. Lord bưng chén thuốc còn bốc hơi nóng trong tay, Bối Lý bưng thức ăn, Da La cầm váy thú, Arthur bước nhanh tới, níu cổ áo Luân Ân. Qua mấy tháng Maya, Luân Ân đã có thể chạy nhảy, cả ngày chơi đùa với người thú trong bộ lạc, nghiễm nhiên thành thủ lĩnh.
Nó vừa cao hơi đầu gối Arthur, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra sự từng trải trưởng thành, có đôi mắt hẹp dài giống Da La bảy phần. Trên khuôn mặt trẻ con tản ra sức hấp dẫn. Có lẽ là bởi Đường Lâm, mọi người trong bộ lạc đã sớm bỏ đi thành kiến lúc trước.
Giống cái nhỏ cũng thích quấn lấy Luân Ân, thức ăn ngon hay đồ chơi hay trong nhà đều ào ào để Luân Ân thử trước tiên. Tình thế này uy phong không kém Horry. Nó bất mãn vì bị Arthur xách người lên, vuốt da thú hơi xốc lên, mấp máy cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp.
"Mẹ nói trong lòng buồn bực nên ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/1623980/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.