Editor: Cún
Tề Hoan quả thực không biêt nên nói gì cho đúng, nhưng vì để gặp thần Thanh Long thì mấy thứ lễ nghi rườm rà này phải nhịn.
Người trang điểm gọi mấy người đàn ông dựng bình phong lên ngăn phòng ngủ thành hai, bên chỗ Tề Hoan ngồi hơi vắng vẻ. Thấy bình phong dựng xong người trang điểm lấy một bộ đồ cưới màu đỏ từ trong rương ra để cậu thay, vải áo cưới mượt mà bóng loáng chắc là được làm từ tơ lụa, trên mặt còn dùng chỉ vàng thêu phượng hoàng toả ra ánh sáng lung linh sinh động như thật vậy. Tề Hoan không chịu thay nên người trang điểm trực tiếp mặc lên cho cậu, mặc xong lại lấy ra một đôi giày thêu, phía trên có gắn một viên dạ minh châu khá to, nhìn giống y như trong huyễn cảnh Tề Hoan nhìn thấy ở miếu Thanh Long.
Không biết mấy người này chuẩn bị lúc nào mà kích cỡ quần áo và giày vừa khít với cậu, cứ như là được đo may làm riêng.
Chờ mặc áo cưới xong, người trang điểm quay mặt của cậu lại tỉ mỉ đánh giá “Khuôn mặt của cậu khá đẹp, có tố chất của một người đẹp, làn da cũng tốt, cũng không cần tục chải tóc, đã lâu rồi tôi không gặp được cô dâu nào đẹp như cậu cả, đây thực sự là đang khảo nghiệm tay nghề trang điểm của tôi mà.”
Nếu người trang điểm không mở miệng là treo chữ cô dâu bên miệng thì cậu còn thật sự cảm ơn sự khen ngợi của bà ấy đấy.
Người trang điểm như là có sở thích giảng giải, có lẽ kiếp trước bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-than-linh-yeu-duong-qua-mang-trong-tro-choi-tron-thoat/986147/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.