Đã bị giết chết một tuần trước, nói cách khác thì người chơi có làm cách nào cũng không thể tìm được manh mối từ chỗ phù thủy.
“Vậy bình thường phù thủy có thân thiết với ai không?” Tề Hoan hỏi người qua đường.
Người qua đường này bị Văn Tu uy hiếp mới bất đắc dĩ trả lời “Phù thủy là do Otto tiên sinh mời tới, bình thường luôn kiêu ngạo, người này hay tới trang viên Otto làm khách nên không có qua lại với người ở trong thôn, nếu không thì cũng không thể tới mức chết mấy ngày tới khi thi thể bốc mùi mới có người phát hiện.”
“Otto tiên sinh mời bà ta tới đây?” Tề Hoan nhíu mày.
“Đúng vậy, vốn dĩ bà ta chỉ là một kẻ điên lang thang mà thôi, lúc nào cũng giả thần giả quỷ.” Người qua đường cảnh giác nhìn xung quanh rồi mất hứng nói “Các cậu hỏi xong chưa, tôi còn muốn về nhà đó.”
Tề Hoan gật gật đầu, bảo Văn Tu thả người này ra.
Người qua đường thấy mình được thả ra thì chạy như bay biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.
“Người ở trong thôn thật kỳ lạ, cũng chỉ hỏi có mấy câu thôi mà cứ như là chúng ta đang đào mộ tổ tiên bọn họ lên vậy.” Văn Tu thả tay áo xuống “Anh Tề, có cần đi hỏi thêm vài người nữa không?”
Tề Hoan lắc đầu, cậu tính tính một chút rồi nói “Có hỏi cũng chẳng tìm hiểu thêm được cái gì.” Với lại trong lòng cậu đã có mọt loại suy đoán, tuy rằng nó khá mơ hồ.
Nếu thật sự là như vậy thì tối nay cậu cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-than-linh-yeu-duong-qua-mang-trong-tro-choi-tron-thoat/986134/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.