Nàng biết người kia là ai, rõ ràng chỉ mới gặp mặt vài lần, cũng không có nhiều thời gian chung đụng, nhưng nàng biết rõ người đó là ai.
Nàng mơ hồ phát hiện ra rằng giữa nàng và chàng ta còn có mối liên quan bí ẩn mà nàng không biết.
Ở trên chiến trường đầy máu tươi và chết chóc này, cánh tay mạnh mẽ săn chắc siết chặt lấy bờ vai của nàng, khiến cho gò má nàng cũng dán chặt vào trên cổ của chàng ta.Đổ chi đầy quá cỡ chứa chan? Đem dùng mới thấy chứa chan vô cùng
Chặt như vậy, mạnh mẽ như vậy, trong thoáng chốc làm cho Lê Sương có cảm giác được chàng ta đang che chở, bảo vệ nàng… lại có cảm giác an toàn đến kỳ lạ. Ngọc không tan, sao vẹn chương khuê. Múa may cho bớt lạnh lùng,
Không thể như thế được. Nàng là chiếu tướng, nàng mang trên vai tính mạng của hàng vạn tướng sĩ, phía sau còn có thành Lộc, còn có bách tính, sao nàng có thể tham luyến một chút yên lòng cho bản thân. Gặp gian lao, vui nỗi gian lao. Biết đường ôm ấp, biết bài dễ duôi.
Lê Sương đưa tay, muốn đẩy mạnh người trước mặt ra, nhưng nàng chưa kịp giơ tay lên, chàng ta dường như đoán được ý nghĩ trong đầu nàng, lẳng lặng buông đầu vai nàng ra. Vì gió giông chẳng thổi sớm, trưa. Nhưng đem dùng chẳng chuyển, chẳng mòn.
Mà Lê Sương không ngờ được ngay vào giây phút đó, khi ánh mắt nàng thoát khỏi lồng ngực của chàng ta liếc nhìn ra bên ngoài thì nhìn thấy tất cả binh sĩ Tây Nhung đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-tan-truong-an/1976989/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.