Hành tẩu giang hồ (tứ)
Đi vào nơi ở của các đệ tử, Liên Tống liền suy nghĩ một ít lời nói nhún nhường với đối phương hi vọng có thể giải quyết tranh chấp mà không cần dùng đến võ thuật. Vừa đến chỗ này đã thấy lão già đó không phải là ai khác mà chính là người từng làm giáo chủ ma giáo Hiên Viên Bất.
“Nha đầu!” Hiên Viên Bất nhìn thấy nàng thì kêu nhỏ.
Những người khác nhìn thấy lão nhân này có quen biết với Liên Tống thì dừng tay.
Liên Tống đỏ hai mắt, kích động hỏi: “Hiên Viên bá bá, người còn sống sao?”
Hiên Viên Bất cười nói: “Lão phu cầm tinh con mèo.”
Liên Tống nín khóc cười nói: “Còn sống là tốt rồi. Nhưng mà sao người lại ở chỗ này? Những người khác đâu?”
“Ta ở chỗ này.”
Có thanh âm từ ngoài sân truyền đến, sau đó có một thân hình béo tròn nhấc chân, nói bay cũng không phải bay nói chạy cũng không phải chạy, lướt qua người Hàn Tùng Lạc cùng Tôn Giai, hai người cảm thấy thân thể bị huých nhẹ một chút, khi đưa tay ra chắn thì thân hình kia đã ở trước mặt Liên Tống.
“Diêu đại ca!” Liên Tống kêu.
“Ai ——” cổ họng của Diêu Kim phát ra một từ, sau đó nhéo mặt Liên Tống: “Nha đầu chết tiệt kia, mạng cũng thật lớn. Ta còn tưởng rằng ngươi đã sớm tan xương nát thịt.”
Liên Tống xoa mặt cười.
Lúc này có một thư sinh áo xanh, tay cầm quạt thản nhiên thong dong bước tới.
“Lâm Thiên Hàn?” Liên Tống kinh hô.
Lâm Thiên Hàn lắc lắc cây quạt nói: “Xem như ngươi thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-vui-ve-duoc-khong/15975/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.