Nói qua về thiếu hiệp lại nói đến sư phụ.
“Nghe nói trong các môn phái, Huyền Tông Môn đối với đồ đệ rất nghiêm khắc. Các ngươi có thấy cô nương áo trắng hay đi theo sau Kim thượng sư không, nàng đến Huyền Tông Môn đã sáu năm, vẫn là đệ tử vô danh. Có thể thấy được, muốn học võ công của Huyền Tông Môn cũng không phải dễ dàng.”
Liên Tống đối bản thân le lưỡi.
“Theo sư phụ của chúng ta cũng không phải dễ. Ngươi luyện nhiều năm như vậy vẫn là học võ công bình thường, võ công thượng tầng vẫn chưa đụng đến.”
“Ta là nữ tử, luyện võ đến tầng này là đủ. Ta lại không muốn làm chưởng môn, không muốn bị hủy dung giống sư phụ, còn không thể lập gia đình, ta cũng không muốn làm.”
“Ngươi, nha đầu kia, động xuân tâm đi.”
“Ta đã mười chín, nữ tử tuổi này sớm đã lập gia đình. Ta lại bị sư phụ ngăn cấm không cho xuống núi, những đệ tử ở Thanh Phong phái, mười lăm tuổi đã được sư phụ chỉ hôn, hiện tại cũng có tới hai đứa nhỏ.”
“Thanh Phong phái khác chúng ta. Nơi đó nam tử nhiều, cô nương lớn lên cũng có lời ra tiếng vào. Ngươi không nghe nói Uông Hà của Không Tang phái sao, bị sư phụ giữ đến năm hai mươi tuổi, giữ thế nào mà đứa nhỏ cũng có.”
“Cái gì đứa nhỏ?”
“Ngươi không có nghe nói? Tạ thượng sư của Không Tang phái, phi, lão Tạ thượng sư kia cũng không biết xấu hổ, cùng đồ đệ của hắn cẩu thả, ngay cả đứa nhỏ cũng có.”
“Thật sao, còn có chuyện này, may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-vui-ve-duoc-khong/15943/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.