Sau khi Vương Lịch dưỡng thương được vài ngày trong bệnh viện, Trí Hoà và Lan Hân thì còn phải đi đến công ty giúp Vương Lão và cha Vương thay Vương Lịch làm việc, mọi phần việc lo cho anh bây giờ là Hoàng My phải gánh, từ việc mua đồ ăn, mua quần áo, chăm sóc,...một tay cô làm hết nên thời gian cô dành cho anh cũng nhiều hơn. Hảo cảm thì chắc hẳn cũng tốt hơn phần nào.
Hôm kia anh đang ngồi đọc quyển sách ngôn tình Hoàng My chôm từ đâu ra cho anh để giết thời gian vì cô đang phải đi mua đồ ăn trưa. Cũng không biết ý nghĩa của việc này là gì nhưng anh cũng miễn cưỡng đọc thử, từ sáng đến giờ cũng được mấy trăm chap.
Hoàng My: "..." Thế mà gọi là miễn cưỡng!
Quyển sách ngôn tình đấy là Hoàng My chôm từ hệ thống đấy. Ở đâu xa, quyển tiểu thuyết nói về chuyện tình cha con của Huyền Tiểu Linh và Vương Lịch đây. Hoàng My chỉ cần nhờ hệ thống sửa một số danh từ riêng và thông tin như tên, tuổi,...vân vân...rồi đưa Vương Lịch đọc cho đỡ chán thôi.
Chợt có người gõ cửa phòng bệnh, Vương Lịch liếc mắt nhìn rồi đóng quyển sách ngôn tình kia lại, đặt lên tủ đầu giường, sau đó cất tiếng đều đều nói:
- Vào đi.
Mở cửa ra là một cô gái xinh xắn tầm tuổi Hoàng My, một tay cầm giỏ trái cây, một tay gãi gãi đầu ngại ngùng đi vào phòng bệnh.
Vương Lịch không biết cô gái này, hay nói đúng ra là không nhớ.
Huyền Tiểu Linh thoáng thấy vẻ mặt lộ rõ vẻ không quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/567175/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.