#Cap riêng: Nhật ký tiêu tiền của Hoàng My.
Vương Lão tỏ vẻ rất hoan nghênh Hoàng My, dù gương mặt vẫn không có chút gì biến đổi, cũng chẳng để ý đến thằng cháu đích tôn Vương Lịch cũng đang ở đây.
- Ông muốn gặp cháu ạ?
- Ừ. Lâu rồi ta cũng chưa nói chuyện với con.
Hoàng My cười cười, đặt túi đồ mình lên mặt bàn kính. Vương Lịch đứng im một lúc thì cũng lên tiếng:
- Hai người cứ nói chuyện thoải mái. Cháu cần phải đi làm việc rồi.
Vương Lịch chỉnh lại cà vạt rồi cúi đầu, coi như chào Vương Lão rồi bước đi. Hoàng My vẫy vẫy tay, mỉm cười ngọt ngào với anh, Vương Lịch hắng giọng, liếc xéo cô. Hoàng My thu tay lại, nụ cười chỉ có cong hơn thể hiện tâm trạng vui vẻ của cô. Sau khi Vương Lịch đi rồi thì Hoàng My liền ngồi xuống sofa, chú ý đến phía Vương Lão bên kia.
Ông tháo kính lão, thân hình cao lớn đứng thẳng dậy rồi bước đến sofa đối diện người cháu gái của mình. Không có đứa cháu trai nghiêm túc thì ông có vẻ thoải mái hơn hẳn, lên tiếng:
- Cháu thế nào rồi?
Hoàng My tưởng ông hỏi sức khoẻ và chuyện đời sống của mình, cô liền tươi cười trả lời:
- Cháu dạo này vẫn khoẻ, không có chuyện gì khó khăn ạ. Nhưng mà cháu cũng không học hành gì cả, sợ là sẽ khó có thể có được bằng cấp.
Nhìn đứa cháu gái thật thà và kiêu ngạo, không kiêng nể ai của mình, Vương Lão nhướng mày, thở hắt ra rồi nhếch miệng cười, ánh mắt cũng thay đổi:
- Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/567167/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.