#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu! 
Diên Thế Trường ôm lấy Hoàng My, cô thì dựa cả thân người mình vào anh, làm ra vẻ rất mệt mỏi và yếu đuối. 
Đến khi đóng cửa lại, Diên Thế Trường mới vuốt tóc cô rồi lên tiếng: 
- Không cần giả vờ nữa. 
Hoàng My mỉm cười thật tươi, ôm lấy Diên Thế Trường thật chặt rồi dụi mặt vào ngực anh. Một hình ảnh rất ấm áp (cơm tró). 
- Trong sữa có gì sao? 
Đây không phải là một câu hỏi, mà là một câu khẳng định, Hoàng My chắc chắn là thế. Cô mỉm cười ngứa đòn, nói một câu ngứa đòn không kém: 
- Anh đoán xem. 
Diên Thế Trường: "..." 
Thế cô đoán xem tôi sẽ đoán cái gì!? 
Thấy Diên Thế Trường trầm mặc, Hoàng My chuyển chủ đề, buông anh ra. 
- Chúng ta đi ngủ. 
Dù thế nhưng Diên Thế Trường vẫn chưa chịu buông Hoàng My, giữ khư khư đầu cô như muốn bảo vệ một món đồ trân quý. 
- Sao vậy? 
Cô dùng ngón tay mình vẽ lên ngực trái của Diên Thế Trường một hình trái tim, anh không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm chằm vào chiếc gương đối diện hai người. 
Một lát sau thì mới chịu bỏ ra. 
Mặc dù nhìn thấy Thế Trường thương mình là thế nhưng Hoàng My đương nhiên cũng có giá của cô. Vừa được thả là cô chạy vọt lên giường. 
- Anh ngủ sofa nhé! 
Hoàng My mỉm cười ngọt ngào, trùm chăn và đi ngủ. Diên Thế Trường đứng hình mất năm giây, không biết có phải vì quê hay không mà anh lại cười, tay che mặt bất lực. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/567127/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.