Chương trước
Chương sau
#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
Diên Thế Trường giờ không đeo mặt nạ thần bí nữa mà lại đeo khẩu trang và kính đen bí ẩn. Vì để anh không bị lạc loài, Hoàng My cũng tích cực phối hợp đeo kính đen và khẩu trang.
Chính vì vậy đôi người này vô cùng thu hút sự chú ý, có ai đi chơi mà lại bịt kín mít như các minh tinh, ngôi sao nổi tiếng thế kia, chưa nói đến là còn có một Kiên Trung an ổn làm trợ lý đi phía sau. Nếu không phải không rõ là ai thì chắc cả đám người sẽ lao vào xin chụp ảnh chung mất thôi.
Kiên Trung mang tâm lý mẹ chồng không ưa con dâu, liền cảm thấy style mà Hoàng My phối thế này thật "không thanh lịch"!
Hoàng My: "..." Nó rất thanh lịch và trẻ trung, đồ quê mùa!
Hoàng My nghe qua Nilod Land là một khu vui chơi giải trí rất đáng đồng tiền bát gạo, được chia thành hai khu vực cho thường dân và kẻ có tiền. Dù sao cũng là cái mỏ vàng của các nhà đầu tư lớn, chuyện một mô hình lưu niệm được bán ở khu V.I.P cũng được tính đến tiền tỷ đã không phải là chuyện gì lạ lẫm ở đây rồi.
Khu V.I.P của Nilod Land quả nhiên là nơi đốt tiền của giới thượng lưu. Những chiếc tàu lượn được phủ lên một lớp vàng óng ánh, những chiếc xe chạy qua chạy lại để đưa khách tham quan cũng được phủ vàng bột, hay đơn giản chỉ là một con gấu bông được bán lưu niệm cũng được đính vài viên kim cương hoặc trang sức vàng.
Có một điều đặc biệt rằng, việc mất cắp ở khu vực này được xem là trọng tội, đơn giản là vì các nhà đầu tư có thể dùng quan hệ và quyền lực của mình ép kẻ cắp vào đường cùng, thậm chí là có thể chung thân hoặc tử hình. Còn về khu vực thường dân, có thể cũng sẽ bị xử phạt nặng, nhưng cũng chỉ là cho có, dù sao thì thượng lưu thường không lo chuyện thường dân.
- Chúng ta...có thể đi đến khu thường dân không?
Hoàng My cảm thấy ở đây rất nguy hiểm, ít nhất là bây giờ cô còn ở bên cạnh Diên Thế Trường. Một Diên thiếu gia xấu xí nhưng có tiền kết hôn với một Minh tiểu thư xinh đẹp nhưng kiêu ngạo, trong giới thượng lưu này, ai có thể không biết?
- Được!
Diên Thế Trường và Kiên Trung vừa hay cũng cùng ý nghĩ với Hoàng My, ba người vừa quay gót định bước đi thì đã nhìn thấy một vụ lùm xùm ở một cửa hàng lưu niệm.
Tính của cả ba người đều không lo chuyện bao đồng, vốn sẽ chẳng có gì xảy ra nếu như cả ba người không nghe thấy tiếng của "cái miệng rộng" nhà Tự quen thuộc.
- Ông có bằng chứng gì mà vu oan cho Hạ Hạ nhà tôi!
- Tôi mất đồ, lúc đó chỉ có cô ta đứng đấy thôi, không phải cô ta thì là ai! Cô có thể xem camera chứng thực lời tôi nói.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà hôm nay lại gặp hai con hàng này. Xui xẻo, quả thật là xui xẻo!
Vốn cũng định chuồn đi, dù sao cũng không rảnh nợ mà lo chuyện người khác. Nhưng Kiên Trung đã làm hành động mà Diên Thế Trường và Hoàng My đều cho rằng, đó là hành động ngu dại nhất trong cuộc đời của anh ta.
Kiên Trung trực tiếp coi thiếu gia và thiếu phu nhân của mình như không khí, nhanh chóng luồn qua đám đông, bước đến cãi cùn với ông chủ bán đồ lưu niệm.
- Không phải cứ đứng đúng chỗ ông mất đồ là người ta lấy, ông không nên vu khống như vậy!
Đương nhiên Kiên Trung cũng biết việc mất đồ trong khu vực V.I.P của Nilod Land là đại sự thế nào, cũng biết kết cục của nó, dù sao anh ta cũng là trợ lý theo giới thượng lưu. Và anh ta tin rằng Như Hạ lương thiện không thể ăn cắp được!
Tự Viên nhìn ra người đàn ông này cũng là người của Diên gia, lập tức cảm thấy kì lạ. Cô ta quay đầu ra sau, nhíu mày khó hiểu về phía Như Hạ. Nữ chủ cũng khó hiểu trước hành động bảo vệ mình từ lần này đến lần khác của Kiên Trung, không rõ là Tự Viên muốn nói gì nhưng cô ta lại lắc đầu thay câu trả lời.
- Cậu là ai mà xen vào chuyện của chúng tôi! Cô gái à, cô hạ đẳng thật đấy, gọi người ra bao che, ỷ đông để trấn áp một lão già như ta sao?
Đám đông bây giờ đều đứng về phía ông chủ bán đồ lưu niệm, dù cho lời nói của ông ta có thập phần khinh bỉ người khác. Minh Như Hạ chỉ biết im lặng và bối rối, vô dụng phải biết, Tự Viên và Kiên Trung lại nóng tính bảo vệ nên thành ra hình ảnh bây giờ chính là ba người trẻ ăn hiếp một người già.
Kiên Trung nghiến răng, thầm mắng lão già này một câu bỉ ổi. Còn thầm lên mặt rằng anh ta có Diên Thế Trường là nhà đầu tư lớn ở khu vực này, không tin không vạch được mặt của ông ta. À phải rồi! Anh ta có boss ở đây mà.
Hoàng My ứa gan, muốn mặc kệ Kiên Trung muốn làm gì thì làm, kéo Diên Thế Trường bước đi, anh cũng vô cùng phối hợp, dù sao cũng không ảnh hưởng đến anh. Nhưng cả hai chưa đi được vài bước đã bị Kiên Trung gọi lại, thành công đem sự chú ý dồn sang hai người.
- Thiếu gia có thể xử lý giúp không?
- Lý do?
Thấy Diên Thế Trường lạnh giọng nói một câu, Kiên Trung thầm trách mình sơ suất khi ở trước mặt boss. Anh ta lại quên rằng boss ghét phiền phức, ghét ồn ào, trong khi bây giờ anh ta lại lo chuyện bao đồng. Bị hỏi một câu như vậy thì Kiên Trung cũng chẳng biết trả lời làm sao, dù gì thì chính anh ta cũng không biết tại sao mình lại muốn bảo vệ Như Hạ mà.
- Chẳng...chẳng phải Minh nhị tiểu thư là em gái của thiếu phu nhân hay sao!? Đều là người một nhà...
Nghe Kiên Trung lấy lí do cùn, Hoàng My chỉ hận không thể cười phá lên. Em gái? Người một nhà? Anh ta có nhầm lẫn gì không? Con riêng và con ruột thật sự có thể hoà thuận với nhau sao? Hay đúng hơn là vui vẻ khi có vật cản đường? Với ai thì có thể, nhưng Hoàng My thì tuyệt đối không!
Mọi người nghe chữ Minh nhị tiểu thư thì xì xào bàn tán. Thắc mắc rằng trong hai cô gái kia có ai là Minh nhị tiểu thư? Mà dù có thì làm được gì chứ!? Không phải cô ta chỉ có tiếng mà không có miếng* hay sao!?
*Có tiếng mà không có miếng: Chỉ việc có tiếng tăm về một việc cụ thể nhưng sự thật thì lại chẳng có gì. Ví dụ: Như Hạ mang tiếng là Minh nhị tiểu thư nhưng thực ra lại chẳng được thứ gì như một tiểu thư thật sự cả.
Trong đám đông, chợt có người reo lên một câu, lập tức khiến ý muốn bỏ trốn của Hoàng My chạy trước khi người kịp chú ý đến.
- Chẳng phải đó là Kiên trợ lý sao!? Là trợ lý của Diên Tổng đấy.
Tiếng reo thẳng thừng đem câu chuyện nhỏ nhỏ như một con ruồi trở thành một con voi có cánh. Hoàng My cảm thấy tam quan sụp đổ đến nơi rồi!
- Kiên Trung a~, có ai bảo rằng anh rất phiền phức chưa?
_________Góc trò chuyện cùng tác giả
Thứ bảy, ngày 8 tháng 1 năm 2022
Thời gian đăng: 1 giờ 30 phút
Vì một tương lai tươi sáng, tôy sẽ cố gắng chăm chỉ ra chương hằng ngày cho mọi người. Dù đánh đổi cả sức khoẻ mấy đêm nay không ngủ đi nữa. Hôm nay sinh nhật iêm họ tôy, vừa hên cho nó là nó lại ở nhà tôy mấy hôm. Ăn sinh nhật nghèo thôiiii
Mà cũng sắp đến sinh nhật của một đống đứa rồi, thôi thì chúc ai sinh nhật mùa dịch thật vui vẻ và lạc quan yêu đời nhé! Đừng buồn, ad cũng trải qua một sinh nhật mùa dịch rồi mà. Cố lên nhaaa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.