Buổi lễ chào đón tân thực tập sinh bắt đầu. Hoàng My được đặc cách ngồi ở hàng ghế đầu tiên nghe lão cựu quân nhân đang làm hiệu trưởng phát biểu. Sau một hồi lâu nhiều chuyện thì hiệu trưởng bỗng chuyển sự chú ý về phía Hoàng My.
- Nguyên soái, ngài có muốn phát biểu điều gì không?
Cả sân nhìn về phía Hoàng My, cô nhướng mày rồi đứng dậy. Từng bước đứng lên trên bục, trước microphone.
- Tôi chỉ muốn nói là...cố gắng nhé mọi người!
Sau đó là...cả sảnh im ngắt như tờ, Hoàng My híp mắt, nở nụ cười bí ẩn rồi trở lại ghế ngồi.
- À...ờm được rồi! Chúng ta tiếp tục.
Sau khi nói thêm vài thứ linh tinh thì buổi lễ kết thúc, Hoàng My cùng với tân thực tập sinh đi đến sân tập riêng, còn những người khác thì rời đi đến sân tập khác.
- Điều đầu tiên của buổi tập hôm nay, mọi người có thể ghi hai nỗi sợ hãi của mình vào tờ giấy được chứ? Nhớ ghi tên của mình nhé!
Hoàng My lấy từ không gian ra một xấp giấy. Giấy này vốn là Đoàn Huy cho vào không gian để khi nào chán thì cô có thể có giấy vẽ bậy, bút cũng rất nhiều. Hoàng My đương nhiên không nhớ điều này mà cứ tự nhiên cắt giấy rồi phát cho đám thực tập sinh.
Mặc dù không hiểu Hoàng My muốn làm gì nhưng mọi người vẫn cầm bút viết vào. Sau khi viết xong thì những quân nhân sẽ đi thu lại những cái giấy và bút đó để vào một cái hộp. Cô cũng tính toán cả rồi.
Sau đó là bắt đầu bài tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/567014/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.